THÙNG CƠM SÁT VÁCH - Trang 75

Một lúc sau, số điện thoại kia lại gọi tới. Lam Sam thấy hơi bực mình,

nhưng vẫn nhận máy:

- Alo?

- Là tôi.

…. “Tôi” là ai thế!

Lam Sam cảm thấy cái người này hoặc là bị tử kỷ đến phát điên, nên anh

ta cho rằng ai trên thế giới này cũng đều biết anh ta, không thì chính là
thành thần lừa đảo qua điện thoại đây, trong lòng cô không thèm nghe mà
“hừ” lạnh, khách sáo hỏi:

- Xin hỏi ngài là ai ạ?

Anh ta lại trầm mặc. Chiếc điện thoại di động bằng kim loại bỗng trở

nên trống rỗng, mơ hồ truyền đến một âm thanh không khí đang di chuyển,
hẳn là tiếng thở của anh ta. Qua điện thoại, Lam Sam nghe thấy âm thanh
nhè nhẹ truyền đến, cảm thấy như tiếng sóng biển xa xa tận cuối chân trời,
từng đợt vỗ vào bờ, vỗ nhẹ vào màng nhĩ cô. Rõ ràng chỉ là một vài âm
thanh, nhưng sao cô lại cảm thụ được sự bất mãn đang đập vào mặt mình
thế.

Ngay sau đó Lam Sam cảm thấy mình thật đại bất kính rồi.

- Tôi là Tống Tử Thành. – Giọng anh ta rất chặt chẽ, như cắn ra từng

chữ một.

Lam Sam không xấu hổ lắm. Lại một lần nữa cô không thể chủ động

nhận ra Tống Tử Thành, điều này thật không hay lắm. Nhưng cũng không
thể trách cô nha, tại trước đây anh ta đến mua xe với thái độ cũng không
được nhiệt tình, nên cô nhất định không lưu số anh ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.