THƯƠNG GIẬN ĐÔI BỜ - Trang 76

Dạ Miên

Thương Giận Đôi Bờ

Chương 19

Giang Tinh Huy và tao sẽ thành hôn với nhau.
- Xin chúc mừng mày . Tinh Huy là một người tốt , tao tin rằng mày sẽ
hạnh phúc.
- Mày cũng có thể như thế , Mẫn Quân ạ.
- Có thể là vậy . Nhưng có bao nhiêu người tốt sẵn sàng thương yêu một
người đàn bà cùng một đứa con hoang ?
- Vì tình cảm của mày quá khép kín.
- Có lẽ vậy . Đối với tao , trên đời này chỉ có Du Tử Phong và tao không
muốn thay thế điều đó.
Ân Dung nuốt vật gì nghèn nghẹn nơi cổ rồi buồn bã nói :
- Nhưng Du Tử Phong như một chiếc bóng mờ.
- Anh ấy có lẽ sống riêng của đời mình.
- Có lẽ vậy . Nên anh ấy không biết được cuộc sống khó khăn hiện này của
mày.
- Và anh ấy cũng không biết có bé Mẫn Khang.
- Nếu biết , anh ấy chắc chắng sẽ giúp đỡ mày.
- Tao ghét những kẻ ăn xin.
- Nhưng Mẫn Khang thì sao ?
- Mẫn Khang là con của tao . Nó cũng sẽ không bao giờ xin ai.
- Vậy thì xem như hôm nay tao đến để cầu xin mày , Mẫn Quân.
- Là chuyện gì ?
- Tao và Tinh Huy đã bàn với nhau là đến xin mày cho bé Mẫn Khang đi
theo vợ chồng tao.
- Mày nói cái gì ?
- À ! Tao cần phải nói là vợ chồng tao sẽ nhận bé Mẫn Khang làm con nuôi.
- Đi hưởng tuần trăng mật mà mang theo một đứa bé sao ?
- Điều quan trọng là tương lai của Mẫn Khang . Cháu yếu quá , quá yếu !
Vợ chồng tao là cha mẹ nuôi của cháu , hứa với mày là sẽ chăm sóc và lo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.