THỦY HỬ - Trang 1198

nào, lại là một sự tranh kỳ nhập rượu, mới biết cái tài của tài tử diễn ra dũ xuất dũ
kỳ.
Khi Tiết Bá giơ tay côn đánh, rất nguy hiểm thay! Bỗg đâu được Yến Thanh một
mũi tên cứu, cứu Viên Ngoại chưa đầy trang giấy lại thấy một, hai trăm người
gươm giáo vây quanh làm nhộn cả lên, bắt Viên Ngoại đi, thì lúc bấy giờ làm sao
Yến Thanh không báo Lương Sơn. Chợt đâu lại cướp của người mà không khỏi
chết, chỉ trong một đoạn văn ngắn, vửa thoát hiểm nguy lại gặp hiểm nguy, mấy lần
như thế, thực kỳ bút tả ra văn.
Yến Thanh phải tới Lương Sơn, mà sau Lương Sơn đến cứu, chẳng những lo Yến
Thanh đến chậm, mà cũng lấy làm lạ sao Lương Sơn lại để hững hờ! Yến Thanh đi
một đường tới Lương Sơn, Lương Sơn cũng một đường thám thính, thì người đi,
đường đi rất nhiều, như thế nào biết được Yến Thanh? Như thế nào biết được người
Lương Sơn, cho nên tác giả khổ tâm, phải tả ra Yến Thanh đánh cướp, tả ra Yến
Thanh đánh cướp là do từ bắn chim khách mà ra, mới rõ tài tử thực nên tài tử mới
tả nổi đoạn văn này.
Trong sáu ngày thì giết Tống Giang, trong sáu ngày ấy mà sau cướp pháp trường
đều nhờ sức Ngô Dụng biết ra được sớm. Nay chỉ trong một ngày giết Lư Tuấn
Nghĩa, thế nguy cấp hơn Tống Giang mà lại không ai biết mà dự cứu. Hỡi ôi! Bình
sinh thích xem chuyện lạ, cũng không gì hơn thế. Bình sinh thích xem chuyện nguy
hiểm, nguy hiểm cũng chẳng gì hơn thế, mà sau cướp nổi pháp trường mới biết tài
tử đáng làm tài tử, hay như thế lắm thay!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.