THỦY HỬ - Trang 413

nhai, không hề có điều chi trái phép. Còn như thằng con bất hiếu là Tống Giang thì
nó vẫn ngỗ nghịch từ thuở nhỏ, không chịu theo giữ phép nhà mà nhất định đi làm
lại. Sau tôi can gián nó cũng không nghe, nên hồi mấy năm trước tôi đã đến quan để
trình sự ngỗ nghịch của nó và xin xuất tịch tên nó không nhận là người ở trong
trang này nữa. Từ đó nó vẫn ở đâu ngoài Huyện, còn tôi đây cùng con là Tống
Thanh vẫn làm ăn quanh quẩn trong chốn thôn ở gần đây, hai đằng tịnh không có
điều gì can thiệp đến nữa. Tôi lại e khi nó làm gì trái phép mà liên lụy đến tôi, cho
nên tôi có xin chữ quan trước phê cho để làm bằng chứng, hiện còn giữ đây ở kia,
để tôi lấy ra cho các bác sao lại, đem về trình quan.
Bọn lính vốn xưa nay có lòng tử tế đãi với Tống Giang và thấy Tống Thái Công đã
có bằng cớ, không can thiệp gì đến với Tống Giang thì cũng không tội chi mà bới
vẽ thêm rầy, liền nói với Thái Công rằng:
- Vâng, nếu cụ đã có giấy má như vậy thì xin cho chúng tôi sao lại, để đem về trình
huyện cho xong.
Tống Thái Công nhất diện sai người giết gà vịt làm cơm, để thiết đãi bọn lính, nhất
diện đem giấy ra cho bọn ấy sao rồi lại đưa mười lạng bạc ra để tiễn. Xong đâu vào
đấy, chúng liền từ giã Thái Công trở về huyện bẩm với quan trên mọi lẽ và đưa bản
giấy sao ra để trình.
Quan Huyện cũng không có lòng nào muốn bắt Tống Giang, nay thấy báo về vậy
thì cũng lấy làm vừa ý mà bảo chúng rằng:
- Ông lão ấy có giấy quan làm bằng đây, vả chăng Tống Giang cũng không còn có
thân thuộc nào nữa thì truy nã vào đâu được? Bây giờ chỉ có một lẽ treo thưởng một
nghìn quan tiền để yết thị đi các nơi, cho người ta bắt giúp mà thôi.
Trương Văn Viễn lại xúi Diêm Bà làm bộ rũ rượi lăn khóc mà kêu lên với Quan
Huyện rằng:
- Việc ấy thực là Tống Thanh còn dấu diếm Tống Giang ở trong nhà, xin quan lớn
thương đến thân già mà cứ cho đi bắt Tống Giang đến đây cho.
Quan Huyện quát lên rằng:
- Ba bốn năm trước phụ thân nó đã lên cáo tội ở quan để truất tịch đi rồi, hiện có
giấy quan phê ở đây, còn bắt thế nào nhà người ta được nữa?
Diêm Bà lại kêu rằng:
- Bẩm quan lớn, ở đây ai không biết anh ta là Hiếu Nghĩa Hắc Tam Lang, vậy giấy
này chắc là giả mạo, xin tướng công xét kỹ lại cho.
- Bây nói lạ! Hiện có chữ và ấn tín của quan trước phê cho mà mày bảo giả mạo thế
nào?
Diêm Bà thấy quan truyền vậy thì rên rỉ khóc lóc mà rằng:
- Việc mạng người là to, nếu tướng công không xét cho thì tôi xin lên Châu Phủ tôi
kêu lên, để quan trên xét. Con tôi chết oan khổ lắm!
Bấy giờ Trương Văn Viễn lại ở ngoài kêu luôn với quan Huyện rằng:
- Việc này nếu tướng công không cho người đi thì mụ này tất nó lên kêu ở thượng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.