THỦY HỬ - Trang 429

VÕ TÒNG

Võ Tòng từ khi bái biệt Tống Giang đi được mấy thôi đường thì trời đã tối, liền tìm
vào một tửu điếm để nghỉ. Sáng hôm sau cơm nước xong rồi lại một mình ra đi thực
sớm. Chàng vừa đi vừa nghĩ thầm trong bụng rằng: "Xưa nay chỉ nghe tiếng bọn
giang hồ nói là Cập Thời Vũ Tống Công Minh mà không được gặp. Ngày nay mới
biết là quả nhiên danh bất hư truyền, kết giao được một người như thế, để làm anh
em, thực cũng khỏi phí một đời hảo hán". Võ Tòng nghĩ như vậy thì trong lòng
cũng lấy làm vui vẻ và hâm mộ vô cùng. Cách vài hôm sau, một hôm vào khoảng
quá trưa, chàng đi tới gần địa hạt huyện Dương Cốc, nghe trong bụng cũng có đôi
phần đói khát, muốn tìm vào tửu điếm để ăn. Chợt trông thấy trước mặt có một ngôi
hàng rượu, trước cửa cắm lá cờ chiêu bài, viết mấy chữ rằng: "Ba chén không qua
được núi". Chàng ta thấy vậy liền xăm xăm đi vào hàng, kiếm ghế ngồi và dựa gậy
vào một chỗ rồi gọi nhà hàng lấy rượu. Bấy giờ thấy chủ hàng mang ra ba cái chén,
một đôi đũa và một đĩa rau chín, đặt lên trên bàn rồi bảo với chủ hàng rằng:
- Cái rượu này tốt, uống vào dễ chịu lắm, chủ nhân có thức gì nhắm đem lại đây.
Chủ hàng đáp:
- Hàng tôi chỉ có thịt bò chín thôi.
- Được, thái vài ba cân thịt, đem đây nhắm rượu.
Chủ hàng vâng lời ra thái hai cân thịt, để vào một cái đĩa lớn đem lên rồi lại rót ra
thêm một chén rượu nữa là ba. Khi uống xong chủ hàng cất rượu đi mà không rót
nữa. Võ Tòng liền vỗ bàn mà kêu lên rằng:
- Nhà hàng sao không rót rượu nữa ra đây?
Nhà hàng đáp:
- Ngài xơi thịt nữa thì tôi đem lên thôi.
- Ta uống rượu nữa và thái thịt lên đây một thể.
- Ngài cần thịt thì tôi xin thái thêm, chứ rượu thì tôi không bán nữa.
- Quái lạ? Sao không bán rượu cho ta nữa?
- Ngài có trông thấy trên cửa tôi yết rằng: "Ba chén không qua được núi" chăng?
- Rượu của tôi đây đâu phải là rượu của quê nhà, nhưng cũng không kém gì các thứ
rượu tăm, phàm ai đến hàng này uống vào ba chén là say ngay không thể nào qua
được núi. Bởi vậy nên bao nhiêu người tới đây cũng chỉ uống ba chén mà không ai
gọi lấy thêm bao giờ.
Võ Tòng cười mà rằng:
- Thế sao ta uống hết ba chén cũng không thấy say?
- Thứ rượu của tôi đó, gọi là rượu Thấu bình hương là thơm thấu ra ngoài bình, lại
gọi là rượu Xuất môn tảo, nghĩa là mới uống vào thì ngọt như rượu nếp rồi một lúc
ngã say người ra.
- Thôi đừng nói khoác, không rót ba chén nữa đây thì không trả tiền nữa.
Chủ hàng thấy Võ Tòng quả nhiên chưa có gì là say, liền lấy rượu rót thêm ba chén
cho Võ Tòng uống. Võ Tòng uống lại khen rằng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.