THỦY HỬ - Trang 759

Lý Quỳ nghe nói, thét lên một tiếng, cầm hai đại phủ mà đi, ra khỏi cửa.
Tiều Cái gọi lại nói rằng:
- Nếu muốn rửa hận giết đám tham tàn thì Tiều Cái xin cùng các vị hảo hán, cùng
nhau ra sức giết lũ quan quân, mới trở về Lương Sơn Bạc.
Chúng anh hùng đều nói lên: - Theo lệnh.
Lúc ấy một trăm năm mươi người đón đánh quan quân thành Giang Châu, khiến
cho máu chảy đầy sông, xương phơi khắp chốn. Thực là:
Anh hùng mới thực anh hùng,
Đất bằng nổi sóng đùng đùng bởi đâu?
Quyền môn muốn những đè đầu,
Ngán lời cẩu trệ vuốt râu báo hùm!

Lời bàn của Thánh Thán
Theo phép nhà văn tả việc gấp, không thể dài lời nhiều bút, vì dùng nhiều bút thì
việc thấy hoãn đi không còn gấp nữa. Thế mà sách này không thế, tả việc gấp, vẫn
dùng nhiều bút mực với nhiều lời, vì rằng dùng ít bút mực thì việc gấp giải đi. Đây
tả việc gấp vẫn nhiều lời, toàn là những lời của việc gấp, như con người mưu
nghịch Tống Giang, Đới Tung quyết không đợi mãi, dẫu được Hoàng Khổng mục
kéo dài ra năm ngày, cho đến ngày cuối cùng, đã thành mây cùng nước tận, bấy giờ
chỉ đợi đến giờ Ngọ ba khắc thì phải khai đao thì phải kết thúc.
Thế mà đoạn văn ấy tả ra, nào là buổi sáng ăn cơm sớm rồi sửa soạn pháp trường,
nào là thổ binh mang khí giới chỉnh tề, đến giờ Tỵ ngục quan bẩm trình quan Giám
Trảm, Khổng Mục cũng trình mọi công việc tới kỵ Nào là tả Tống Giang, Đới Tung
xõa tóc cắm bông koa giấy, trước khi xử trảm cho uống rượu, ăn cơm bữa cuối
cùng từ giã cõi đời. Nào là số sáu bảy mươi kẻ ngục tốt, đều đổ cả ra. Rồi lại tả
trên đường Thập Tự giáo mác chung quanh, một kẻ quay mặt về Nam, một kẻ quay
mặt về Bắc, để đợi Giám Trảm Quan đi tới. Nào tả số người ra vào chen xem, chưa
thấy quan Giám Trảm tới. Trước khi đó tuyên án xử trảm hai người, tên mỗ vì phạm
tội này, theo luật phải xử trảm. Tên mỗ vì phạm tội này, theo luật phải xử trảm. Một
lát sau Quan Phủ tới, dừng ngựa lại đợi đến giờ Ngọ ba khắc thì xử trảm. Quan
Giám Trảm đã tới, chỉ đợi đến giờ, khiến độc giả xem tới ba chữ "Ngày thứ sáu"
phải đến khiếp lên, đọc một câu thấy khiếp một câu, đọc một chữ mà kinh một chữ.
Đoạn văn có tả kỹ càng như thế làm sống lại cảnh kinh người, mới thấy đoạn văn
sau biến ra kỳ tuyệt. Hồi này rất khéo, ở chỗ tới ngày mai xử quyết như sấm nhanh
không kịp bịt tai. Thế mà bây giờ đã có người báo cho Sơn Bạc, há phải tới nơi
không phép rút đường. Nào ai biết hai người có tình phận với Lương Sơn Bạc, nay
ở hồi trước Ngô Dụng đã dự đoán việc sai lầm, vội vàng trao kế cho đám hảo hán
hạ sơn, khi đi đường vài ngày thì vừa gặp Khổng Mục xin hoãn được năm ngày,
khiến mấy đám tới nơi, đến thời vừa việc, đã nên khéo léo! Lại tả sau khi việc Đới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.