THUYỀN HOA ÁN - Trang 42

độc ác lại từ dưới đáy hồ trồi lên để làm hại dân thường. Năm nay đã có ít
nhất bốn người chết mất xác ở đây. Sau đó, một số người kể rằng họ tận
mắt trông thấy những kẻ đã chết đuối này vẫn còn lượn lờ chốn dương
gian.

“Thảo dân trộm nghĩ mình có bổn phận tấu trình để đại nhân chú ý tới hai
khía cạnh này nhằm xem xét tội ác ghê gớm kia trong đúng bối cảnh, cũng
như để các vị bằng hữu đây tránh khỏi nỗi khổ không cần thiết là bị thẩm
vấn như những tội nhân hạ tiện.”

Tiếng rì rầm tán đồng vang lên trong đám thính giả. Địch Nhân Kiệt đập
tay lên bàn, nhìn chằm chằm vào họ Vương và nói, “Bản quan vô cùng cảm
kích trước bất cứ lời khuyên đúng đắn nào được đưa ra. Khả năng kẻ sát
nhân ẩn náu dưới lòng thuyền ta cũng đã nghĩ tới. Bản quan sẽ thẩm vấn
đội chèo thuyền vào thời điểm thích hợp. Ta không phải là người không
biết kính ngưỡng quỷ thần và chắc chắn sẽ không bỏ qua khả năng có yêu
quái can dự vào vụ án.

“Còn về cách nói ‘những tội nhân hạ tiện’ mà họ Vương vừa sử dụng, bản
quan muốn nói rõ rằng tất cả mọi người đều bình đẳng trước công đường
này. Cho tới khi ta tìm ra kẻ sát nhân, tất cả các vị có mặt ở đây, không trừ
một ai, cũng đều chịu sự nghi vấn như những phu chèo dưới lòng thuyền
hay các đầu bếp trong nhà bếp.

“Còn ai khác có gì muốn nói chăng?”

Bành chưởng quỹ đứng dậy rồi tới quỳ gối trước bàn. “Bẩm đại nhân, kính
mong ngài hãy cho bọn thảo dân được tỏ tường một việc. Cô nương bất
hạnh kia bị sát hại ra sao?” lão lo lắng hỏi.

“Lúc này bản quan chưa thể tiết lộ những chi tiết đó,” huyện lệnh lập tức
đáp trả. “Còn ai khác không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.