TIA CHIẾU KHỦNG KHIẾP CỦA KỸ SƯ GARIN - Trang 23

Không có tiếng đáp lại. Từ căn phòng lờ mờ tối tỏa ra một thứ mùi lờ lợ
khó chịu.

Senga gọi to hơn rồi trèo lên bậu cửa sổ, rút súng lục ra và nhẹ nhàng nhảy
vào phòng. Cả Taraskin cũng theo gót anh.

Căn phòng đầu tiên rỗng tuếch, ngổn ngang gạch vỡ, vôi vữa và những
mảnh báo. Cánh cửa khép hờ dẫn sang nhà bếp. Tại đây, trên bệ đá có chụp
sắt han gỉ, trên mấy chiếc bàn và ghế đẩu là mấy cái bếp dầu, lò nồi bằng
sứ, bình cổ cong bằng thủy tinh và kim loại, hộp sắt tây và hòm kẽm. Một
bếp dầu vẫn còn xèo xèo cháy nốt.

Senga lại gọi: "Này, bác ơi!" rồi lắc đầu, thận trọng mở hé chiếc cửa dẫn
sang căn phòng tối lờ mờ bị những tia nắng lọt qua khe cửa cắt ngang.

- Ông ta kia kìa! - Senga nói.

Trên chiếc giường sắt ở cuối phòng có một người mặc quần áo đang nằm
ngửa, tay vắt ra sau gáy và bị buộc chặt vào giát giường. Hai chân bị trói
bằng dây thừng. Khoảng áo vét tông và sơ mi trên ngực bị rách nát. Đầu
ngửa ra một cách thiếu tự nhiên, bộ râu thưa vểnh lên nhọn hoắt.

- Chà, bọn chúng ra tay mới khiếp chứ, - Senga vừa nói vừa xem xét con
dao Phần Lan cắm ngập đến tận chuôi vào ngực người bị giết. - Anh nhìn
này...

- Đồng chí Senga ạ, đây chính là kẻ đã đi thuyền đến đấy. Anh ta mới bị
giết cách đây tiếng rưỡi đồng hồ là cùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.