TIA CHIẾU KHỦNG KHIẾP CỦA KỸ SƯ GARIN - Trang 257

đường chiếu sáng khuôn mặt Henrích: nụ cười nhếch mép độc ác, cặp mắt
lạnh lùng, cái cằm bướng bỉnh. Khơlưnốp nói:

- Dù sao thì tất cả những chuyện đó mới là phỏng đoán thôi, chúng ta tranh
cãi bây giờ chẳng để làm gì cả.

- Tôi hiểu, tôi hiểu.

- Anh Henrích ạ, tôi không định lắt léo với anh, nhưng tôi khẳng định rằng
bộ máy ấy cần ở trong tay Liên Xô. Chỉ riêng mong muốn ấy thôi đã làm
anh thành kẻ thù của tôi rồi. Xin nói thật, anh Henrích thân mến ạ, anh hiểu
rất mơ hồ về những gì có lợi hay có hại cho tổ quốc anh.

- Anh cố xúc phạm tôi chắc?

- Vớ vẩn! Tuy rằng đúng như thế đấy, - Khơlưnốp nói. - Sau khi hai nước
chúng ta đã giết hại của nhau chừng bảy triệu người [2] , chẳng lẽ lại còn
có thể mếch lòng vì những lời lẽ nữa hay sao?... Anh là người Đức từ đầu
đến chân, là bộ binh bọc thép, là kẻ sản xuất máy móc, theo tôi thì dây thần
kinh của anh cũng có thành phần khác chúng tôi. Anh nghe đây, anh
Henrích ạ, nếu bộ máy của Garin rơi vào tay những kẻ như anh thì không
biết anh sẽ làm những chuyện bậy bạ gì?...

- Nước Đức sẽ không bao giờ cam chịu nhục nhã nữa.

Họ đã đến gần ngôi nhà có căn phòng Khơlưnốp thuê ở tầng một. Hai bên
lặng lẽ chia tay nhau. Khơlưnốp đi vào cổng. Henrích đứng yên, chậm rãi
nhai điếu xì gà đã tắt. Đột nhiên, cửa sổ ở tầng một mở toang và Khơlưnốp
xúc động thò đầu ra:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.