TIA CHIẾU KHỦNG KHIẾP CỦA KỸ SƯ GARIN - Trang 265

47



Trong lúc nửa mơ nửa tỉnh, anh nhớ lại câu chuyện đã xảy ra với anh.

Đèn pha tắt. Xe chạy chậm lại ... Garin thò đầu ra khỏi xe và thì thào:

- Senga, quành đi. Sắp đến quãng rừng thưa rồi. Ở đấy ...

Chiếc xe nặng nề lắc lư trên con đường nhỏ trong rừng, len lỏi giữa các
hàng cây, rẽ ngoặt rồi đỗ lại.

Quãng rừng thưa uốn lượn dưới ánh sao. Những khối đá nhấp nhô lờ mờ
dưới bóng cây.

Xe tắt máy. Mùi cỏ bốc lên hăng hắc. Con suối mơ màng róc rách chảy, bên
trên là màn sương mù như một tấm vải mờ trôi lượn lờ vào sâu trong quãng
rừng thưa.

Garin nhảy xuống lớp cỏ ẩm ướt và đưa tay ra. Dôia, mũ chụp sâu vào đầu,
bước ra khỏi xe, ngước nhìn các ngôi sao rồi nhún vai.

- Nào, xuống xe đi, - Garin sẵng giọng nói.

Khi ấy, Rôlinh nhô đầu ra trước, bước xuống. Dưới bóng chiếc mũ, hàm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.