TIA CHIẾU KHỦNG KHIẾP CỦA KỸ SƯ GARIN - Trang 344

64



Sáng hôm đó, trước đấy một tiếng đồng hồ, tại ngôi biệt thự của Stuphe
nằm trên sườn đồi phía Tây, trong phòng ăn lờ mờ tối, Stuphe ngồi ở bàn
và nói chuyện với một người đối thoại vô hình. Đúng hơn đấy là những câu
nói và những lời chửi rủa rời rạc, đứt đoạn. Trên chiếc bàn phủ đầy tàn
thuốc lá, lăn lóc những chai rượu rỗng không, những đầu mẩu xì gà, chiếc
cổ áo và chiếc cà vạt của Stuphe. Ông ta chỉ mặc bộ đồ lót, tay gãi gãi bộ
ngực mềm nhẽo, mắt chằm chằm nhìn vào ngọn đèn điện duy nhất còn
cháy sáng trong cả bộ đèn chùm đồ sộ bằng sắt, và vừa cố kìm cơn sợ vừa
khe khẽ chửi rủa những hình bóng người hiện lên trong đầu óc say khướt
của ông ta bằng các lời lẽ tục tằn nhất.

Chiếc đồng hồ trong phòng ăn trang trọng đánh bảy tiếng như bảy tiếng
cồng. Gần như ngay lập tức vang lên tiếng xe hơi chạy đến. Garin bước vào
phòng ăn, khắp người y đẫm mùi gió sớm, vẻ mặt y đầy giễu cợt, răng y
nhe ra, chiếc mũ da đội sụp sau gáy:

- Ông lại say suốt đêm phải không?

Stuphe đưa cặp mắt đỏ ngầu liếc nhìn Garin. Ông ta thích y. Y trả tiền thứ
gì cũng thật hào phóng, y không hề mặc cả, thuê luôn mấy tháng hè ngôi
biệt thự này cùng hầm rượu, nhưng vẫn để Stuphe tha hồ sử dụng các loại
rượu mùi và các loại sâm banh lâu đời của Pháp và của vùng sông Ranh.
Có trời mới biết y làm nghề gì, chắc hẳn là nghề đầu cơ, nhưng y chửi
mắng tàn tệ bọn người Mỹ là những kẻ đã làm Stuphe phá sản hai năm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.