TIA CHIẾU KHỦNG KHIẾP CỦA KỸ SƯ GARIN - Trang 357

Đại sứ vẫn cúi đầu im lặng.

- Tại tòa soạn báo địa phương, họ đã cười giễu chúng tôi đến chảy nước
mắt. May lắm thì họ coi chúng tôi là hai gã điên rồ...


*

Khơlưnốp ôm chặt lấy đầu - những món tóc rối bù nhô lên qua kẽ ngón tay.
Mặt anh hốc hác, dính đầy bụi. Cặp mắt trắng nhợt dừng lại, như trước một
ảo ảnh ghê sợ. Đại sứ thận trọng ngước nhìn anh qua đôi kính:

- Tại sao đồng chí không đến gặp tôi sớm hơn?

- Chúng tôi chưa có các sự việc cụ thể... Những giả thuyết, những kết luận -
những thứ đó rấtgần với trí tưởngtượnghuyễn hoặc, điên rồ... Ngay bây giờ
tôi cũng luôn có cảm giác là tôisắp thức tỉnh và sẽ thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng tôi cam đoan với đồng chí là đầu óc tôi hoàn toàn tỉnh táo. Đã tám
ngày đêm nay tôi và Henrích không ngủ.

Sau một lát im lặng, đại sứ nghiêm trang nói:

- Tôi tin rằng đồng chí không phải là kẻ lừa gạt, đồng chí Khơlưnốp ạ.
Chắc hẳn đồng chí đãbị ám ảnh bởi một ý tưởng gì đó, - ông lập tức giơ tay
lên để chặn cử chỉ tuyệt vọng của Khơlưnốp, - nhưng tôi bị thuyết phục vì
khả năng năm mươi phần trăm của đồng chí. Tôi sẽ làm tất cả những gì
thuộc khả năng của tôi...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.