TIA CHIẾU KHỦNG KHIẾP CỦA KỸ SƯ GARIN - Trang 451

hết, thờ ơ với mọi thứ và hai tay ôm mái tóc rối bù, ngồi lặng lẽ trên tấm
ván nằm. Hoặc ông ta bảo Ivan:

- Cháu có muốn bác chỉ cho cháu thấy những thứ mà chưa bao giờ có một
ai nhìn thấy không?

Và thế là hai người bắt đầu leo lên miệng núi lửa.

Dàn trụ chống đã xây xong, bên trên, giữa những tảng đá lớn là một bụi cây
cong queo, cao hơn nữa chỉ thấy những khối đá đen phủ rêu mốc và đôi chỗ
phủ cả tuyết nữa.


Rìa miệng núi lửa cao lên thành những mép răng cưa dốc đứng, trông tựa
những bức tường đổ nát của một khán đài xiếc khổng lồ. Nhưng Manxép
thông thạo từng khe hẻm ở nơi đây. Ông ta vừa thở hổn hển vừa lần theo
đường chữ chi từng bậc này đến bậc khác, luôn luôn phải ngồi nghỉ. Chỉ có
một lần thôi, vào một ngày êm ả rực nắng, họ leo lên được đến tận rìa núi
lửa.

- Ở kia, - Manxép nói và đưa những ngón tay co quắp chỉ một khối hình
nón đang tỏa khói, - ở kia là vực thẳm dẫn xuống lòng đất, nơi con người
không thể nhìn thấy được... Bác đã ném những cục thuốc nổ pirôxilin
xuống đấy, và khi nghe thấy tiếng nổ ở dưới đấy thì bác bấm đồng hồ giây,
tính toán độ sâu theo tốc độ của âm thanh. Bác đã nghiên cứu những khí
thoát ra và phát hiện thấy trong quang phổ của những khí đó có những vạch
ăngtimon, thủy ngân, vàng và nhiều kim loại khác... Cháu hiểu chứ, Ivan?

- Vâng, bác cứ nói tiếp đi...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.