TIA CHIẾU KHỦNG KHIẾP CỦA KỸ SƯ GARIN - Trang 524

110



- Thế nào, sức khỏe cháu ra sao, Ivan?

Senga xoa đầu chú bé. Ivan ngồi trong căn nhà nhỏ của anh bên bờ biển,
cạnh cửa sổ và nhìn ra đại dương.

Khi được đưa từ khí cầu máy về đây, Ivan gần như ngắc ngoải. Senga
không rời em một bước. Nếu như không có anh trên đảo thì chưa chắc em
đã sống nổi. Em bị rét cóng, bị cảm lạnh nặng, và thêm vào đó là tâm hồn
em bị thương tổn: em tin vào người khác, em đã cố gắng hết sức, vậy mà
chỉ chuốc lấy tai họa.

- Chú Senga ạ, bây giờ thì cháu chẳng về được Liên xô nữa, cháu sẽ bị kết
án mất.

- Đừng nói vớ vẩn. Cháu chẳng có lỗi gì hết.

Khi Ivan bình phục, Senga bắt đầu thận trọng giải thích cho em biết về tình
hình công việc và cũng như Taraskin hồi ở Lêningrát, anh thấy em sáng ý,
chỉ cần nói nửa lời đã hiểu và tính tình rất kiên quyết, không khoan
nhượng, theo đúng kiểu người Xô Viết. Nếu như em không buồn nhớ
Lêningrát quá thì em quả là một chú bé vàng ngọc.

- Ivan này, - một lần Senga vui vẻ bảo em, - Chú sắp đưa cháu về nhà đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.