TIÊN LÔI CUỒN CUỘN ĐẾN - Trang 182

miệng, trực tiếp mang tới tiến vào bụng. Giang Dạ Bạch làm dựa theo
phương pháp của hắn, đối với con chim bay qua ngoài cửa sổ nhìn thoáng
qua, chim kia liền thoắt cái biến mất, trực tiếp vào bụng của nàng.

“Rất hung tàn .” Lòng nàng có chút thích thích.

Nhất Cửu giảng đạo: “Cái này gọi là không đánh mà thắng.”

“Tu luyện như vậy thật sự hữu dụng?”

“Đương nhiên, ngươi ngẫm coi, khi ngươi cùng người khác đánh

nhau, hắn một kiếm hướng ngươi đâm tới, nhưng kiếm đang trên đường, lại
hút mất, bị ngươi ăn, hắn sẽ thế nào?”

“Ta cảm thấy, hắn một kiếm đâm tới, sau đó hút một cái, người biến

mất, tựa hồ rất tốt…”

“… Ngươi rất hung tàn .”

Cứ như vậy, nhoáng cái qua mấy ngày, trong nháy mắt, đã đến đại

điển bái sư cuối tháng.

Mà lúc này, tương quan lời đồn đãi đã thăng cấp thành “Thiển Minh

cấu kết người ngoài lấy trộm Vô Cực Thiên Thư, Thục Sơn trấn sơn chi
bảo ” . Trong lúc nhất thời, gió thổi mưa giông trước cơn bão, đệ tử Thục
Sơn ai ai cũng cảm thấy bất an.

Ba mươi tháng tám, giờ dần. (khoảng 3h sáng)

Giang Dạ Bạch đang ngủ mơ mơ màng màng nhận thấy được trên đầu

có cái gì đó, giật mình một cái, mở mắt ra, liền thấy Ngôn Sư Thải ánh mắt
sáng ngời hữu thần nhìn chằm chằm nàng.

Nàng theo bản năng rụt đầu co lại về phía tường: “Làm sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.