Quỳnh Hoa lén lút lên núi, mục đích của hắn cũng là thiên thư.
Chẳng qua Thất Tinh kiếm trận phía sau núi thật sự quá mức lợi hại,
hắn ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo, ngược lại bị trọng thương.
Cảnh Nguyên có rắp tâm khác cứ như vậy cứu hắn, giấu hắn ở trong tay áo
mình, tránh thoát truy đuổi và tra xét của sư môn.
Quỳnh Hoa cũng hiểu được tiểu đệ tử Thục Sơn này không giống
những người khác, dùng lời của hắn miêu tả chính là “Không cổ hủ, còn
thực tà ác”, vì thế kết luận là cùng một loại người với mình, hận gặp nhau
trễ. Hơn nữa cả hai đều muốn có thiên thư, liền quyết định liên thủ.
“Ngươi muốn thiên thư làm cái gì?” Hắn từng nhiều lần khác nhau hỏi
qua Cảnh Nguyên, cũng nghĩ nếu Cảnh Nguyên sử dụng cũng là loại tiêu
hao[1], liền lập tức giết hắn.
Kết quả, Cảnh Nguyên trả lời: “Dùng để bức lui ma tộc.”
“Bức lui?”
“Ừ. Sau đó không lâu ma tộc sẽ xâm nhập, đến lúc đó triển lãm thiên
thư, cần phải cầu bọn họ tuân thủ hứa hẹn ngoan ngoãn trở về.”
Quỳnh Hoa vừa nghe chỉ muốn xuất ra để triển lãm một chút là có thể,
không cần phải sử dụng đến, an tâm.
Hai người như vậy đạt thành hiệp nghị.
Quỳnh Hoa giúp Cảnh Nguyên nhanh chóng tăng tu vi, mà Cảnh
Nguyên cũng lợi dụng thân phận đệ tử Thục Sơn vào bên trong Thục Sơn
làm gian tế, nội ứng ngoại tiếp, lấy trộm thiên thư.
Bởi vậy, Cảnh Nguyên có thể thăng cấp nhanh như vậy, công của
Quỳnh Hoa không thể không kể đến. Chỉ tiếc, tu hành dù sao không phải