TIỂU BẢO BỐI CỦA BẠO VƯƠNG - Trang 170

những cây thượng phẩm cao to, mỗi cây cao hàng trăm thước, chu vi gốc
gần năm mươi thước, nhìn từ xa, Huyết bang tựa như một toà thành xanh
thẫm thần bí toạ lạc trên đỉnh núi Tuyết Sơn.

"Bang chủ, Hà Tuyệt Hy đã bước vào lãnh địa của bang, đi theo ả còn có

một nam nhân ăn mặc rách rưới." Một tên mật thám quỳ xuống, cung kính
nói.

Hoàn Nhã Tâm mặc một chiếc áo sa đen cùng quần lụa mỏng, càng làm

nổi bật dáng người uyển chuyển của nàng ta. Nàng giơ lên ngón tay thon
dài vuốt ve con rắn đuôi chuông nằm cạnh, đôi mắt phếch dài sắc, yêu mị,
mang theo chút gì đó của yêu nghiệt mê hoặc khẽ khép hờ, xẹt qua một tia
đau thương: "Haizzz.... Làm người xấu thật không tốt, làm hại người vô tội
càng thật không có lương tâm. Nhưng là... thù của ta không thể không trả.
Bây giờ, chỉ cần ngồi một chỗ chờ thối nữ nhân kia tìm đến tận cửa mà cầu
xin ta nữa thôi. Ha ha ha..." Dứt lời, Hoàn Nhã Tâm thản nhiên bước xuống
khỏi ghế nữ vương, khiến mấy con rắn đuôi chuông rung rung cái đuôi như
lên tiếng ủng hộ.

***__________

ở một nơi khác, dù trời đang là mùa hạ nhưng Triệu Tử Dương đã có

chút tỉnh táo mơ hồ mà kêu lên "lạnh quá, lạnh quá" rồi sau đó vì không thể
chịu được tự ôm lấy thân mình, co quắp người lại.

Đôi mắt ưng hơi hé ra, bạc môi khô khốc nhìn xung quanh, chỉ thấy

quanh mình một vòng người ăn mặc rách rưới đang vây quanh thảo luận.

Trong đầu hắn hiện lên một suy nghĩ rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

Nhưng là vừa muốn mở miệng nói thì âm thanh chỉ nghẹn lại nơi cổ họng,
không thể thoát được ra ngoài.

Cố gắng đưa mắt tìm hình ảnh của cuồng ngạo nữ nhân không biết trời

cao đất dày kia, nhưng đảo mắt cả nửa ngày vẫn không thấy nàng đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.