TIỂU YÊU QUÁI - Trang 439

Lam Khâm sợ tới mức sắc mặt trắng nhợt, chạy nhanh ôm, Tang Du

lại ngẩn người, cúi đầu vừa thấy, nước mắt lưng tròng nâng lên chân,
“Khâm Khâm ngươi xem ta giày!”

Tang tiểu ngư vì xinh đẹp, cố ý xuyên song giày gót vừa ra tới dạo, kết

quả này vừa trợt không quan trọng, gót giày tạp ở bậc thang, trực tiếp tạp
đến khai keo, lắc qua lắc lại lung lay sắp đổ.

Chất lượng quá kém! Ném chết người!

Lam Khâm kinh hồn chưa định, xác định nàng chân cẳng không

thương, so nàng nhiều đi hai cấp bậc thang, cong hạ bối vươn tay.

Tang Du phản đối, “Không được! Quá trượt lại còn có trời mưa! Ta

như vậy cũng có thể đi.”

Mắt thấy vũ muốn biến đại, Lam Khâm sao có thể cùng nàng thương

lượng, tay câu lấy nàng đầu gối cong một áp, tiểu cô nương ngoan ngoãn
bò đến hắn trên lưng, hắn vững vàng ngồi dậy, một bậc cấp bậc thang đi
được hết sức cẩn thận.

Tang Du phản kháng không có hiệu quả, đem dù chống ở hắn đỉnh

đầu, khẩn ôm hắn cổ nị.

Sắc trời tối tăm, mọi nơi an tĩnh trống trải, nước mưa tí tách dừng ở dù

thượng, theo ven chảy xuôi.

Lam Khâm bước chân có tiết tấu mà đạp thủy, Tang Du trong lòng phá

lệ tĩnh, hôn hôn hắn bên gáy, chậm rãi nói: “Khâm Khâm, ta hỏi ngươi vấn
đề, ngươi gật đầu lắc đầu được không?”

Lam Khâm gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.