TÌM CHỒNG - Trang 182

Em nghĩ…. Em rất thích anh. Nhưng anh không đi về hướng em đi….

Ý nghĩ nóng bừng chạy như hoảng loạn trong tôi “Em quá bị hấp dẫn bởi
anh, nên em phải rời xa anh, trước khi em quên hết lý trí, không cần tương
lai, nhắm mắt theo anh. Anh nguy hiểm như một ngọn núi lửa, hoang dại
như như con sóng ngoài biển kia, say mê như cơn gió trên trời. Anh sẽ làm
em quên mẹ cha, quên người thân thích, quên cái khuôn mẫu cuộc sống mà
em được dạy dỗ. Em biết chỉ cần thêm một lần gặp nữa thôi, anh nói gì em
cũng sẽ nghe theo bởi sẽ không thể rời xa anh được nữa. Cuộc sống với anh
sẽ không giống như em sắp đặt, nó sẽ như thế nào, trôi về đâu em cũng
chẳng rõ nữa. Em chỉ biết rằng em sẽ chẳng cần biết, miễn là ở đó có anh.
Vì thế, em phải nhanh chóng rời xa anh.”

Tôi có bị lẫn lộn mê sảng hay không?

Tôi gần như không thể nói được nữa vì nước mắt bắt đầu chảy ra đầm đìa .
Tôi bặm môi lại. Đầu dây bên kia im lặng, như rất bất ngờ. Một lúc sau, tôi
nghe chỉ nghe anh nói
-Ồ.
Rồi một lúc sau, lại nghe nói:
-Vậy thì chào em.

Dập máy điện thoại rồi tôi bật khóc nức nở. Giống như một vét chém ngang
bất ngờ. Vô hình mà vẫn cảm thấy máu tươi tuôn xối xả.
Tôi khóc suốt đêm tới khi mệt quá ngủ thiếp đi. Khuôn mặt tắm trong nước
mắt. Tôi vẫn không thể ngừng khóc.

Sáng hôm sau tỉnh dậy, nước mắt đã khô trên gối, còn tóc thì vẫn hơi bết
lại. Tôi dậy sớm và lệt bệt chuẩn bị đi làm. Buổi sáng lạnh đầy sương, má
lạnh, tay buốt, hơi thở ra như khói. Ánh sáng ngà ngà và phố rất vắng.
Lòng tôi buồn thê thiết sau cuộc nói chuyện với anh. Tôi bước đi nhẹ bỗng,
và chống chếnh, mất thăng bằng. Hình như, tôi đã phạm một sai lầm kinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.