TÌM CHỒNG - Trang 198

mới, như nắng tỏa dần trên bầu trời buổi sớm, trước khi tôi kịp nhận ra thì
ánh sáng đã ngập tràn cả thế gian.

Từ khi kết thúc với Mr.Big, tôi vẫn mang trong tim một nỗi tuyệt vọng
không lời, khiến lòng tôi u ám dù vẻ ngoài tôi vẫn không có gì thay đổi..
Điều lạ lùng là từ khi tôi gặp anh, tôi bắt đầu có đây đó một ngày trôi qua
không có hình ảnh của Mr.Big, rồi đây đó một tuần liền trôi qua không nhớ
tới Mr.Big. Điều đó diễn ra tự nhiên. Như ánh sáng đẩy lùi bóng tối. Như
mặt trời dần lên và đêm dần biến mất. Tôi cảm thấy một sự thay đổi rất khẽ
khàng, chầm chậm, tinh tế trong tôi. Và một niềm vui thực sự khe khẽ nở
trong tim, như cây non bắt đầu đâm chồi, bắt rễ. Một nguồn sống tươi tắn,
mới lạ, mạnh mẽ bắt đầu.

Tôi trở nên hứng khởi với mọi thứ. Anh là niềm cảm hứng vô tận về cuộc
sống của tôi. Dần dần, tôi thấy mình an toàn và hạnh phúc, tôi thấy hồn vui
sướng, yên bình. Tôi thấy mình lại nuôi dưỡng những giấc mơ.

Tôi đi mọi nơi với nụ cười không tắt. Mọi thứ đều đáng yêu, cả những con
đường quen, cả những người lạ tình cờ gặp. Tôi không thể ngừng mỉm
cười.

Tôi sung sướng chờ anh tới mỗi tối, để cùng ngồi ăn, nghe niềm vui dâng
lên khi nhìn khuôn mặt anh phía bên kia bàn, đá chân anh dưới gầm bàn và
khúc khích cười.

Và tôi sợ những ngày buồn vô hạn khi không được gặp anh, hay những giờ
dằng dặc cô đơn khi anh chưa gọi điện. Hay những lúc nước mắt đột nhiên
chảy dài khi nghĩ tới anh sẽ chuyển ra một chỗ ở xa hơn tôi hiện giờ. Anh
nói rằng sẽ chuyển tới đầu kia của thành phố và tự nhiên tôi khóc như mưa,
dù thực ra nơi anh ở cũng chẳng xa nơi tôi ở là bao nhiêu. Nhưng chưa bao
giờ tôi hiểu sự xa cách đến thế. Tôi bỗng hiểu ra sự đau khổ của thế giới,
khi những người thân yêu phải xa nhau. Tôi trở nên mềm yếu tới mức tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.