TÌNH BUỒN - Trang 260

Nàng vẫn xụ mặt:
- Anh biết! Biết mà mặc cái áo mỏng như thế. áo lạnh đã chuộc về chưa?
Minh Viễn và Hiếu Thành nhìn nhau cười mỉm rồi quay sang thằng La chờ
xem hắn đối phó thế nào. Hắn vẫn chậm rãi hỏi:
- áo lạnh hả?
Rồi hắn như quên mất chuyện ấy, liền giơ cao con chó, đưa đến gần mặt
Tiểu Yến, nhe răng cười:
- Coi con chó nè đẹp không?
Hắn làm thình lình khiến nàng giật mình. Nhìn lại kỹ mới biết là con chó
giả, nàng vuốt ngực trách:
- Anh làm gì vậy?
Hiếu Thành cười:
- Làm gì hả, kết quả việc chuộc áo ấm của nó đấy. Chúng tôi góp tiền cho
nó đi chuộc áo, nào ngờ lại chuộc con chó này.
Thằng La vẫn cười, hắn đưa con chó qua lại trước mũi nàng. Nàng thấy
thằng La đang run rẩy vì lạnh nên tức tối nói:
- Đẹp cái khỉ gì? áo lạnh của anh đâu?
Hắn cụt hứng:
- Ở tiệm cầm đồ!
Hắn lại toe toét cười và tiếp tục đưa con chó qua lại trước mũi nàng:
- Em coi, con chó này dễ thương lắm.
Nàng tuy tức nhiều, nhưng nhìn cái tướng hề của hắn không còn biết nói
sao, chỉ cười khúc khích. Cười mà vẫn tức. Nàng đưa tay dụi mắt, nước mắt
lại tràn ra. Cả ba người đứng sững nhìn nàng, chẳng biết nàng đang cười
hay khóc. Một lát sau Hiếu Thành mới hỏi:
- Cô đang khóc hay cười vậy? Đang mừng hay đang tức?
Nàng dụi mắt, vẫn vừa khóc vừa cười, rồi chỉ thằng La:
- Ảnh... Ảnh... thật tức mình quá mà cũng tức cười quá!
Hiếu Thành quay hỏi Minh Viễn:
- Mầy là người làm chứng. Cái vụ cá này ai ăn đây?
Minh Viễn kêu trời:
- Trời ơi! Tao không làm sao kết luận được việc này, chờ gặp đông đủ mọi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.