TÌNH ĐẦU HAY TÌNH CUỐI - Trang 302

Ellen và Dari, và cho đến lúc họ biết chắc đó có phải là virus SARS hay
không, tất cả mọi người đã ở trên máy bay đều bị cách ly.” Cô ta nhìn khắp
phòng. “Cùng với những người chúng ta tiếp xúc sau đó.”

Sự im lặng chết chóc rơi xuống. Georgie cảm thấy đờ đẫn, và Bram

đứng lặng bên người cô.

“Cô không có ý bảo chúng tôi đấy chứ,” cuối cùng Paul lên tiếng.

“Tôi sợ là thế.”

Bram không nhúc nhích. “Cô đang nói rằng tất cả chúng ta phải ở đây

- trong nhà tôi - trong hai ngày tới phải không? Chúng tôi hầu như chẳng
tiếp xúc mấy với ai trong hai người.”

“Cho tới sáng thứ Ba,” cô ta nói kiên quyết. “Mỉa mai nhỉ?” Ánh mắt

cô ta dạt tới chỗ Georgie.

“Không thể.” Laura nói. “Tôi có nhiều cuộc họp liên tiếp vào thứ

Hai.”

Meg cau mày. “Ngày mai mẹ và tôi sẽ đi cưỡi ngựa.”

“Nếu phải cách ly, tôi sẽ làm việc đó trong nhà tôi.” Rory liếc quanh

tìm ví của mình. “Tôi sẽ đi ra ngoài qua cổng sau.”

“Cô nên làm rõ chuyện đó với cục sức khỏe cộng đồng trước,” Jade

nói. “Những người đó rất cứng rắn đấy. Tôi chắc chắn cô sẽ phải bảo nhân
viên của cô đi trước đã.”

Rory ngừng tìm ví, rõ ràng là sực nhớ ra những nhà làm phim mà cô

đang mời ở lại.

Chaz lấy bình cà phê từ chỗ Aaron và quay sang Bram. “SARS là gì?

Em không biết đó là gì.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.