TÌNH ĐẦU TRAO ANH - Trang 109

Rồi cô thong thả bước theo lối mòn. Cô biết, con đường này sẽ dẫn cô về
khu vườn.

- Anh ấy thật tuyệt! Thật tuyệt vời! - Cô tự nhủ - Làm sao mình may mắn
đến vậy, để được gặp một người thật tốt bụng và hiểu biết như thế?

Cô nhìn lên bầu trời xanh ngắt và nghĩ tiếp:

- Mình chắc là mẹ sẽ trách mình, nếu mình ở trong căn nhà mà không trả
tiền. Và sẽ còn tồi tệ hơn, nếu mình để anh ấy mua các thứ cho mình. Nhưng
mà, mình chẳng nghĩ ra cách nào khác để kiếm tiền.

Cô thả tâm trí mình vào yên lặng một chút, rồi lại đắm đuối nghĩ suy.

- Mình không muốn bảo anh ấy việc bác Averil đã bán gần hết đồ đạc trong
nhà.

Cô cứ lững thững đi như thế, cho tới khi ngôi nhà hiện rõ dần. Cô dừng lại.

Cô đang nghĩ tới chuyện cô ghét những người trong bữa tiệc chừng nào,
những người đàn ông, mà họ dường như lúc nào cũng uống rượu, thật là ầm
ĩ và giống nhau ở việc mà cô không thể mô tả lại. Cô chỉ biết, việc đó là sai
trái.

Những người phụ nữ, tất cả họ lớn hơn cô, không để ý gì tới cô cả, nhưng lại
than phiền rất nhiều về bác Averil.

Cô biết như thế là không tốt. Nhưng cô không thể không biết rõ ràng vì bác
ấy rất giàu có.

Những điều họ nói về bác ấy không mang vẻ thán phục mà là ghen tị.

Lacla đã nghĩ, trong đêm qua và cả sáng nay, rằng những người đàn ông ở
đây không phải là những quí ông đáng kính như cha cô và bác Laurence.

Thực ra, đúng là cô đã bảo Lyon rằng anh là một quý ông khả kính. Những
người như ông Denton Parker và ngài Percy chắc hẳn giống như những kẻ
mà cha cô đã mô tả là “những người bất lịch sự”. Cô đã đến gần ngôi nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.