TÌNH LOẠN - Trang 4

QUỲNH DAO

Tình Loạn

Dịch giả: Liêu Quốc Nhĩ

Chương 1

Trong nửa tháng gần đây, vì bận viết một quyển tiểu thuyết, nên tôi chẳng
có thời giờ rỗi rảnh để đi ra ngoài. Suốt ngày tôi vẫn ở trong phòng để suy
nghĩ và viết văn, thậm chí đến buổi trà trưa, tôi cũng chẳng có thì giờ để
uống nữa.
Giờ đây thì quyển trường thiên tiểu thuyết của tôi đã viết xong. Tôi mang
bản thảo đến giao cho nhà xuất bản và nhận lấy một số bút phí với ý định
sẽ rời Hương Cảng chừng vài tuần lễ để đi du lịch một phen.
Tôi chuẩn bị đi Vọng Các, chuẩn bị đi Đài-Loan, chuẩn bị đi Tân-Gia-Ba,
chuẩn bị đi Đông-Kinh... nhưng rồi tôi vẫn chưa quyết định là sẽ phải đi
đến một nơi nào cả.
Sở dĩ tôi có kế hoạch đi du lịch ở ngoại quốc một phen, thứ nhất là để sưu
tầm tài liệu hầu viết bộ tiểu thuyết về phong vật ở quê người, thứ nhì là vì
tôi đã trót không đoạt được trái cấm của ái tình, khiến tâm tư tôi hết sức sầu
muộn, nên tôi muốn rời khỏi Hương Cảng một thời kỳ hầu nhờ thời gian
hàn gắn lại phần nào vết thương lòng của mình.
Đêm nay, tôi lại tìm đến quán rượu có không khí rất ngoại quốc để mượn
rượu giải sầu. Tôi ngồi trên một chiếc ghế cao cẳng và toan gọi một người
bồi cho tôi một ly rượu thì anh bồi mập quen thuộc đẩy về phía tôi một ly
"huýt-ky" và mỉm cười nói:
- Đã lâu rồi tôi không được gặp ông!
- Vâng, dạo này tôi bận viết nhiều quá, nên không có thời giờ rảnh rỗi để đi
ra ngoài.
Nói xong, tôi hớp một ngụm rượu, rồi quay nhìn về hướng biểu diễn đài.
Tại đây, một nữ nghệ sĩ đang vừa ca vừa vũ rất hấp dẫn. Tôi quay lại anh
bồi hỏi:
- Đó là một tiết mục mới, phải không?
Anh bồi cười đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.