TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 73

Nàng lại đón lấy bát cháo, không nói tiếng nào, nhấc chân bước theo sau

Cảnh Trung, quay lại căn phòng tối trước đó.

Tư Hành Phong khuôn mặt đanh lại, sầm sì, đang đứng trong phòng,

thấy Hạ Phẩm Dư bê cháo bước vào liền đưa ánh mắt tránh sang chỗ khác,
không nhìn nàng thêm, rồi ra hiệu Cảnh Trung cởi trói cho Hạ Chi Lạc bị
treo suốt một đêm trời. Ngài quyết định vứt Hạ Chi Lạc cho Uông tú bà. Bà
ta sẽ đưa nàng đi tiếp khách tại Bách Hoa Đường, vừa rồi ngài đã giày vò
nàng suốt một đêm, cộng thêm việc sau này nàng phải sống trong chốn địa
ngục trần gian, cả đời không ngóc đầu lên nổi, trong lòng ngài tạm thời bao
căm hận từ từ bình ổn lại.

Mối thù và giày vò chịu đựng sáu năm nay, nếu không phải trong lòng

ngài kiên định, quật cường, thì chắc đã chẳng thể nào chịu đựng.

Dây thừng vừa tháo ra, Hạ Chi Lạc chẳng khác nào con diều đứt dây, rơi

thẳng xuống đất.

Theo bản năng, Hạ Phẩm Dư đưa tay ra đỡ, để nàng tựa vào phía trước

ngực mình. Chỉ thấy Hạ Chi Lạc nhìn nàng bằng ánh mắt cảm kích, lại bật
cười nhìn về bóng dáng chuẩn bị rời đi của Tư Hành Phong “Trong thời
gian năm năm ngươi tưởng rằng ta đã chết, ngươi đã từng cảm thấy hạnh
phúc, vui vẻ? Cho dù chỉ là một ngày, ngươi đã từng có chưa?”

Hạ Phẩm Dư bỗng thấy Tư Hành Phong dừng bước, thân người cứng đờ.

Ngài từ từ quay lại, dùng ánh mắt sắc bén, ghê sợ nhìn về phía Hạ Chi Lạc
rồi lạnh lùng lên tiếng “Ngươi đang nói cái gì?”

Những lời nói tiếp theo Hạ Chi Lạc nói với ngài khiến Hạ Phẩm Dư cảm

thấy vô cùng khó hiểu, nàng hoàn toàn không phải người nhiều chuyện, thế
nhưng không biết tại sao, nàng càng không muốn nghe thì đoạn đối thoại
giữa hai người họ như mọc chân chạy thẳng vào lỗ tai nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.