là những chuyện phòng the kia, anh có chút phiền muộn.
Sau đó, Chung Tình cười cười, chân thành hướng về phía dì tư nói một
tiếng: "Cảm ơn, dì tư!"
Dì tư dường như cười một chút, mục đích của cô ta, thật ra thì chỉ là cho
mình một chỗ dựa, cho nên, vốn keo kiệt, tại sao có thể?
Đương nhiên, Chung Tình cũng hiểu được ý tứ của dì tư, cô ta không
phải là muốn để cho mình có thể nắm được Thiếu tướng, có thể để cho dì tư
không bị uy hiếp ở đây, điều này là đương nhiên... . . . Nhất thời, Chung
Tình lại nói: "Dì tư, tương lai có chuyện gì cần giúp đỡ, hãy nói cho tôi
biết... . . . Chỉ cần tôi đủ khả năng, tất nhiên sẽ làm được."
Dì tư nghe lời này, vui vẻ ra mặt, lập tức đứng dậy, nói: "Tốt lắm, tôi
không quấy rầy các người nữa, cứ như vậy, cáo từ... . . ."