Nếu anh sớm một chút biết được, biết Hà An Viện đánh là chủ ý gì, nếu
anh sớm một chút tra xét ra, có lẽ sự tình, sẽ không như thế.
Đôi mắt Dịch Giản, nhìn chằm chằm Chung Hân, mang theo vài phần
chờ mong.
Chuyện phơi bày ra như vậy, thật ra đổi lại là ai, đều sẽ có chút bất đắc
dĩ.
Chỉ là, nói anh ích kỷ cũng tốt, nói anh lãnh huyết cũng thế, không hợp
với đạo làm người cũng được, nhưng lúc này đây, anh tuyệt đối sẽ không để
cho bất luận kẻ nào, có cơ hội, ảnh hưởng đến hết thảy giữa anh và cô.......
Chung Hân vẫn đều không nói gì, Trác Nhiên tất nhiên sẽ không để cho
Chung Tình biết việc này, phàm là giờ này khắc này, anh vẫn là một người
đàn ông, như vậy, sợ là, đều sẽ có một chút trả giá vì những người ở đáy
lòng mình đi.
Ánh mắt anh nhìn Chung Hân, mang theo vài phần khát vọng, nhẹ giọng
nói: “Nếu cô cảm thấy có tức giận không thoát được, như vậy tôi giao La
Mai cho cô, tùy cô xử trí, được không?”
Chung Hân lắc lắc đầu, cô muốn người phụ nữ kia làm cái gì? Trác
Nhiên anh ta, đến hiện tại, cũng không biết, làm sao để cho đáy cho lòng
của cô dễ chịu một chút, Trác Nhiên anh ta phải làm không phải việc này,
không phải suy nghĩ cho Chung Tình, mà là cho cô...... Cô mới là người
đáng thương nhất, đáng buồn nhất!
Chung Hân nghĩ, chính mình hận Chung Tình sao? Không hận là giả,
nhưng lại hận không nổi, chính là không thể gặp lại...... Có một chút
thương tổn, cho dù không phải cô vì chính mình, cô cũng không thể thân
mật khăng khít với em ấy giống như trước được nữa.