Thời gian trong nháy mắt, những hung thần ác sát này, đều biến mất
không còn một mảnh .
Anh làm như vậy, tất nhiên là có đạo lý khiến anh như vậy.
Anh hôn môi cô bé này, trinh tiết phụ nữ, trong thời đại này, là chuyện
trọng yếu nhất, nếu là bị bọn họ nói ra ngoài, sợ là ngày sau đó của cô, càng
thêm khổ sở.
Anh thực thông minh.
Tâm kế thâm sâu, tuyệt đối không giống một thiếu niên.
Sự tình tất nhiên, đều có thể tưởng chu toàn.
Cho nên, khi anh rút súng lại đứng lên, quay đầu lại, nhìn cô, nói:“Tốt
lắm, không có việc gì .” Lúc này, khóe mắt của cô, đột nhiên nước mắt lăn
dài.
Anh nghĩ cô đang sợ hãi.
Đứng ở nơi đó, tùy ý cô khóc, miệng thực ngu dốt, không biết như thế
nào dỗ cô.
Chính là cảm thấy cô khóc rất thảm thiết, liền vươn tay, đem cô kéo vào
lòng mình, nhẹ nhàng vỗ lưng cô, nói:“Đừng khóc ......... Người xấu đã
chết.........”
Cô lại đỏ mặt, vừa kéo hỏi:“Đại ca ca, cánh tay của anh, có phải hay
không rất đau?”
“Nhất định rất đau, đúng hay không?”
Anh ngây ngẩn cả người.