Tương lai nhân sinh từ từ, anh có thể ở bên trong tưởng niệm, nhớ về
những thứ này.........
“Từ Ngang, biết chú là vì tốt cho tôi......... Cám ơn chú......... Chỉ là, hiện
tại tôi vẫn cần hỗ trợ của chú.........”Từ Ngang không nói một câu nên lời.
Thật ra anh thật sự rất muốn ngoan cố chống lại ngăn cản Dịch Giản, liền
ích kỷ một lần, làm bộ như không nhìn thấy nước mắt của người phụ nữ
kia, không nhìn thấy biểu tình luyến tiếc của người phụ nữ Chung Hân kia,
không nhìn thấy sợ hãi cái chết của người phụ nữ kia, giữ cô ở bên người,
có thể trôi qua bao lâu liền trôi qua bấy lâu, nhưng anh lại biết, đây cũng
không là chuyện Dịch Giản muốn làm.
“Từ Ngang......... Nghe theo sự sắp xếp của tôi.........”
Tiếp theo, Dịch Giản thản nhiên nói một vài lời với Từ Ngang.
Từ Ngang nhắm mắt lại, sắc mặt tái nhợt, hơn nữa ngày, anh mới há
miệng, giọng nói đều là khô khốc: “Thiếu tướng......... Vì sao phải như
thế?”
Vì sao phải như thế?
Ủy khuất chính mình như vậy?
Thiếu tướng, anh rõ ràng biết, sau khi làm như vậy, có lẽ sẽ làm người
phụ nữ kia, thật sự hận chính mình, nhưng lại còn muốn làm như vậy?
Vì sao?
“Bởi vì......... Tình yêu tôi cho cô ấy, đều là sạch sẽ.........” Dịch Giản
nhìn một mảnh nước hồ xanh biếc tràn ngập trời đấy ở Cố Viên, đáy mắt
nhu tình thật sâu, ngữ điệu thường thường, lại mang theo vài phần du
dương tinh mỹ: “Không thể vào lúc cuối cùng, phá bỏ hết thảy......... Con