Không biết tại sao, cô sợ ánh mắt như vậy.
So với anh ánh mắt lạnh như băng, cô sợ hơn.
Cảm giác có một loại cảm giác tự chui đầu vào lưới.
Cô lắc đầu một cái, cố gắng để mình không nghĩ những thứ này, chạy tới
bước này, nhất định phải cắn răng, phải nỗ lực liều mạng đi.
Nhất thời, cô khéo léo đứng ở nơi đó, lại một lần nữa mở miệng, giọng
điệu tiêu chuẩn đoan trang nhẹ nhàng chậm rãi, đem toàn bộ sự quý tộc của
một tiểu thư ra biểu diễn.
"Chuyện thứ ba, đó chính là, tôi cần Thiếu tướng giúp tôi một cái, cho
tôi đổi người hầu thân cận."
Đây là nhất định!
Người bên cạnh, là người của đại phu nhân, có thể sẽ giám thị nhất cử
nhất động của cô, cho nên, cô không thể không phòng.
Hơn nữa, nhà họ Dịch này, Hà An Viện thoạt nhìn coi như rất có tiếng
nói, cho nên, người hầu của cô cũng chưa chắc là của cô.
Cho nên, cô bây giờ... . . . . Nhất định cô phải diệt trừ những ai là nội
gián.
"Đương nhiên, nha hoàn này, tôi muốn đích thân chọn lựa, nếu như tôi
chọn lựa được rồi, liền nói cho Thiếu tướng, đến khi đó, Thiếu tướng có thể
giúp tôi thay đổi.”
Dĩ nhiên là không thể làm phiền Thiếu tướng tìm cho cô.
Cho nên đổi người hầu thân cận, sẽ phải tìm một người đáng tin! Không
thể giam lỏng cô được.