TÌNH NHÂN BÍ MẬT CỦA THIẾU TƯỚNG - BẢO BỐI, ĐỪNG CHẠY - Trang 550

thể tự tay làm sao?"

Dịch Giản không hé răng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô, đáy mắt

thoáng hiện lên ham muốn tình . . .dục.

Chung Tình bị ánh mắt như vậy nhìn, cô chỉ thấy sốt ruột không an lòng,

cúi đầu cắn răng, kéo khóa kéo quần anh xuống, tự mình cởi nó ra.

Chung Tình liền nhìn thấy toàn thân anh ngoại trừ mỗi cái quần lót ra,

giờ đây đã hoàn toàn trần trụi đứng trước mặt mình.

Vốn Dịch Giản định để cô hầu hạ mình mặc quần áo, lại không biết từ

đâu mà Chung Tình có được lá gan đó, lại có thể nhảy ra, đưa lưng về phía
anh, dán chặt vào tường, liều chết nhắm mắt lại, đứng đó, miệng còn nhỏ
giọng than thở: "Tôi không thấy được... Thiếu tướng, tôi không thấy
được..."

Dịch Giản không đành lòng trêu chọc cô, liền tự mình đưa tay cầm quần

áo, anh tìm kiếm hai bên, nhưng không tìm được quần lót, không nhịn được
hỏi: "Quần lót đâu?"

Chung Tình vừa nghe anh hỏi, lập tức ngừng hít thở, cô không quay đầu,

toàn thân cũng căng chặt, nhỏ giọng đáp lại một câu: "Quên rồi..."

Dịch Giản nhìn bộ dáng này của cô, không cần đoán cũng biết nhất định

là cô cố ý không mua, cũng không biết là vì nhìn cô như vậy nên tâm tình
anh tốt, hay vì muốn rút ngắn khoảng cách giữa hai người, mà hôm nay anh
nói rất nhiều, nhìn bóng lưng cô, anh nói thêm một câu: "Nhớ kỹ, em nợ tôi
một chiếc quần. . . lót!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.