người khác trêu chọc như thế, mà anh lại giống như là người ngoài cuộc,
một giây kia, cô cũng có chút hoảng hốt, không thể phân biệt được, mấy
phần nhu tình khi mua quần áo vừa nãy của anh, có bao nhiêu phần là thật?
Đang lúc môi của Bạc Địch sắp chạm tới Chung Tình, Dịch Giản vừa
muốn mở miệng nói chuyện, đột nhiên Chung Tình lại nhảy ra sau, giống
như bắt được cây cỏ cứu mạng, ôm lấy Dịch Giản, núp ở phía sau anh:
"Bạc tiên sinh, như vậy không được... Nam nữ thụ thụ bất thân, anh bắt tôi
làm gì cũng được, chỉ có cái này là không được!"
"Tôi còn cần cô làm cái gì cho tôi nữa chứ?" Bạc Địch nhíu mày, anh
không cảm thấy có cái gì không ổn, mấy người các anh, lúc còn học đại
học, có bạn gái, mang ra ngoài, cảm thấy vui thì cũng có thể trao đổi một
chút, cho nên, anh cũng cảm thấy cô gái này của Dịch Giản cũng không có
gì bất đồng.
Chỉ là hôn thôi, cũng không thể giết người được.
"Hay… không lẽ thứ cô muốn là sổ sách sao?"
Lời của anh, nói rất nhẹ, nhưng lại mang theo chút tức giận.
Người ở chỗ này, cũng cảm thấy không khí trầm xuống.
Mọi người không dám ra mặt.
Duy chỉ có Dịch Giản cùng cô gái ngồi trên ghế sa lon, vẫn duy trì tư thế
như trước.
Chung Tình không nói gì, đầu óc của cô nhanh chóng xoay chuyển,
giống như muốn tìm một cơ hội chạy thoát, nhưng nghĩ tới nghĩ lui, căn
bản không nghĩ ra được một biện pháp thích hợp.