Chung Tình xem một lúc mới cầm một quyển sách có tên
《 Hồng Lâu
Mộng
》lên.
Chung Tình nghĩ, anh cũng đọc loại sách này sao?
Tùy ý mở ra, lại cảm thấy như có thứ gì kẹp ở trong, lập tức liền lật thêm
vài tờ, bên trong có một tấm hình.
Hình của một cô gái.
Chung Tình nghiêng đầu, cầm lên, nhìn về phía người đó.
Mặc sườn xám trắng, đứng ở trong vườn hoa nhà họ Dịch, nghiêng đầu,
đang mỉm cười rất tự nhiên, rõ ràng chính là cô!
Bức hình này chụp khi nào vậy?
Chung Tình rất kinh ngạc.
Cô để xuống, lại lấy cuốn, lại phát hiện trong mỗi quyển sách đều có kẹp
hình của cô.
Giống như đồ kẹp sách vậy.
Nhiều kiểu hình, cô mặc nhiều loại sườn xám, đứng ở nhiều nơi.
Hơn nữa, những hình kia, rõ ràng chính là cô trong những tháng mà anh
rời đi.
Từ khi cô nghén, đến khi bụng của cô lớn lên từng chút một, một chi tiết
cũng không sót.
Cô nhìn hình ảnh, bỗng nhiên cảm thấy lòng run lên, thiếu chút nữa đứng
không vững.
Cô cầm hình của mình, ngón tay đang run rẩy tiết lộ tâm sự của cô.