TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1051

PHẦN MỘT - RA ĐI


Chương 1:

Cỗ xe của đại úy cảnh sát Đege lắc lư tiến ra khỏi cổng biệt thự và thong
thả quay sang con đường Commanelerie rải đầy đá cuội ở ngoại ô Saint-
Germain. Cỗ xe song mã nom chẳng lộng lẫy gì , nhưng rất vững chắc , làm
bằng gỗ xẫm màu , có những quả tua vàng đung đưa bên các rèm cửa sổ
luôn luôn được kéo thật thẳng cho tương xứng với vai vế của một quan
chức đáng kính , và lúc nào cũng có một người hầu đi theo.
Bánh xe lăn kèn kẹt trên các vết lún tiến ra giữa lòng đường. Vó ngựa va
vào đá tóe lửa khi người xà ích gò cương bắt con ngựa đi vào đường thẳng.
Khách bộ hành tản vào buổi hoàng hôn oi bức , nép vào bờ tường của các
ngôi nhà , chỉ trừ một người phụ nữ mặt che mạng hình như đang đợi cỗ xe.
- Đại úy Đê-gê - nàng nói một cách đỏm dáng - cho tôi ngồi cạnh ông trò
chuyện một lát nào.
Viên sĩ quan cảnh sát đang mải suy nghĩ về kết quả cuộc điều tra gần đây ,
giật mình quay ngoắt sang nhìn nàng với vẻ mặt giận giữ , không cần yêu
cầu nàng gỡ tấm mạng chàng cũng nhận ra ngay Angielic.
- Lại bà? -Chàng rít
lên - Bà chẳng hiểu nổi lời nói mộc mạc hay sao? Hình như tôi đã nói với
bà là tôi không bao giờ muốn gặp lai bà kia mà.
- Tôi hiểu chứ - nàng nói - nhưng có việc này quan trọng và chỉ có ông mới
có thể giúp tôi. Tôi cũng chẳng muốn phiền ông. Nhưng tôi cũng đã nghĩ
chán rồi mới quyết định. Ngoài ông ra trên đời này chẳng còn ai có thể giúp
tôi.
- Tôi đã bảo là tôi không muốn gặp bà nữa - Đê gê nhắc lại qua hàm răng
nghiến chặt.
Những cơn giận như thế ít xảy ra với Đê gê. Thông thường chàng dấu
những cảm xúc của mình dưới một vẻ mặt lạnh lung , khô khan. Như lần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.