TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 2357

Con quái vật hoang dã đó, vong hồn độc ác của các dân tộc theo giáo tà
thường đi thang thang, rình mò dưới những vỏ ngoài bí ẩn để dễ bề lôi cuốn
con mồi
vào cạm bẫy... Angiêlic tự nhủ rằng cảm giác khó chịu của mình có lẽ là do
phản ứng của làn da nàng bị thiêu đốt dữ dội khi tiếp xúc với làn nước lạnh
giá. Nhưng nàng cũng biết rằng vừa xảy ra điều gì không thể giải thích
được, nó đã giáng một đòn vào giữa trái tim mình. Giữa lúc tình yêu vùng
đất mới dành cho nàng đang thấm vào lòng, một sức mạnh đối địch vừa xen
vào và hất nàng vào nơi tối tăm mịt mù. Tránh ra - nó hét lên với nàng-mi
không có quyền sống ở đây! Không có quyền gì nhập tịch... Đó là lời nhắn
nhủ bí ẩn ném vào nàng như một cơn gió lốc đột ngột nổi lên, rồi lại vụt
biến đi cũng nhanh như vậy.
Nàng nằm sóng sượt trên bờ nước, lặng im không nhúc nhích.
Bất thình lình nàng ngồi thẳng người lên và một lần nữa nhìn đăm đăm vào
một điểm trong rừng cây ở đằng xa. Không có gì động đậy cả. Mọi vật đều
thản nhiên, lạnh lùng.
Nàng đứng lên, vội vã mặc quần áo. Nàng đã thấy người dễ chịu hơn,
nhưng nỗi nghi ngại và lo âu vẫn day dứt. Xứ sở này gạt nàng ra, thù địch
với nàng. Nàng tự nhủ là mình không hề có bất cứ đức tính cần thiết nào để
đương đầu với đất nước này, để đối phó với cuộc sống đang chờ đợi mình
bên
cạnh người chồng nàng chưa hiểu hết.
hạ trắng_hn
17/12/2009,08: 31 AM

Chương 4.:

Angiêlic trở về bãi cát, chàng trai xứ Brơtanhơ, coi con ngựa cái của nàng.
Các chàng kỵ sĩ đã lên yên rồi. Bé Ônôrin chưa mặc xong quần áo vẫn còn
lội nước. Nó chăm chú ngắm vật gì đặt trên lòng bàn tay: một bộ da lông
chồn trắng mềm mại, thuộc khéo đến mức là người ta tưởng lầm đó là con
chồn nhỏ còn sống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.