TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 2823

Chương 4:


Chiều đổ xuống Vapaxu, một buổi chiều mới mẻ trong không khí thanh
bình của thiên nhiên giàu có. Giôphrây đờ Perắc luồn tay ôm lấy lưng
Angielic, kéo nàng sát vào người và đưa nàng ra bìa rừng. Họ đi qua lều trại
của các thổ dân, đi theo bờ trái của hồ về phía rừng thông. Họ bước đi cùng
một nhịp, nhanh nhẹn, hoạt bát.
Họ vừa vượt qua đường phân thủy thì không gian tĩnh mịch chỉ còn xào xạc
tiếng lá cây. Trên núi, hoa nở toàn trên lớp rêu và họ bước đi dễ dàng trên
con đường nhỏ quen thuộc. Con đường này dẫn đến một mỏm núi nhô ra ở
phía trên đồng bằng và chồm về phía hướng núi xa xa. Màu sắc luôn luôn
thay đổi. Các cánh rừng đã trang điểm bằng bộ xiêm y mùa hè màu xanh
ngọc bích lộng lẫy. Một làn sương chiều mỏng manh làm nhòa các con
đường và làm phong cảnh trở nên ẩm ướt, nặng nề. Tuy nhiên, những tia
nắng mặt trời phản chiếu xuống hồ còn sáng lên chan hòa. Họ dừng lại.
Chiều nay là buổi dạo chơi cuối cùng của họ ở nơi này. Ngày mai, họ sẽ
theo đoàn lên đường. Họ sẽ đi bộ tới tận Kenơbéc, từ đó họ sẽ xuôi sông và
ra biển bằng thuyền. Trước lúc đi xa, hai vợ chồng thấy lòng khoan khoái
dễ chịu được ngắm trong ánh hoàng hôn cảnh vật của mảnh đất đã được
trao vào tay họ. Angielic nói:
- Ở đây, em thật là hạnh phúc.
Trong thâm tâm, nàng say sưa với hạnh phúc. Cái từ này mới tinh tế làm
sao!.. Bởi những hiểm nguy, thử thách được chia sẻ cũng là hạnh phúc.
Một thứ men huyền bí bỗng hòa vào thứ bột thô của cuộc sống và thế là
hạnh phúc đột nhiên xuất hiện, nó ở đó và không rời chúng ta nữa. Hạnh
phúc! Hạnh phúc không sao nắm bắt được.
Nàng hít từ từ căng lồng ngực hương vị thơm ngát của núi rừng.
- Bé yêu của anh! Vợ của anh! - Bá tước nói và say đắm nhìn nàng - Em đã
chia sẻ cuộc sống với anh và chưa bao giờ anh thấy em tỏ ra mềm yếu..

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.