TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3245

- Đối với họ, em là một hình ảnh xa lạ của người phụ nữ, không tội lỗi và
cũng không sùng tính, khiến họ không ngờ việc gì cả...
- Làm sao ông ấy biết Râu Vàng bắt em và ai cử ông ấy đi tìm em trên tàu
Trái tim Đức Mẹ Maria?
- Em "tra hỏi" ông ấy xem.
- Tra hỏi một giáo sĩ! Em đã làm nhiều việc người ta cho là không sao làm
nổi, như bỏ trốn khỏi hậu cung của Mulai Ixmai. Nhưng tra hỏi một giáo
sĩ... thì không bao giờ! Thôi cũng được, để em thử xem.
kennuy8
26/12/2009,10: 44 PM

Chương 16:


Vĩnh biệt! Bà đờ Môđribua vừa nói vừa cầm tay Angielic - Vĩnh biệt! Tôi
sẽ không bao giờ quên bà!
Bà ta đăm đăm nhìn Angielic, ánh mắt đắm đuối thất vọng, như thể muốn
khắc sâu mãi mãi gương mặt nàng vào ký ức. Sắc da bà ta tái xanh tái nhợt
và Angielic cảm thấy bàn tay "Bà ân nhân" lạnh buốt.
- Bà khinh tôi chứ gì? - Ambroadin thầm thì - Nhưng tôi phải tuân theo ý
Chúa. A! Phải xa rời nơi này, lòng tôi tan nát. Sức quyến rũ của nơi đây đã
trói chặt tôi!
Chưa bao giờ tôi cảm thấy kỷ luật tôn giáo khắc nghiệt đối với mình đến
thế này. Nhưng Cha đờ Vecnông không khoan nhượng. Tôi không được ở
lại đây. Tôi phải đến vùng đất mới của nước Pháp...
- Bà đã giảng giải với tôi điều đó - Angielic đáp - Bà hiểu cho là chúng tôi
cũng lấy làm tiếc và vì nhiều lý do, là bà quyết định chia tay chúng tôi.
Hôm nay, tôi thấy nhiều người, cả đàn ông, đàn bà đã rơi lệ.
- Tôi phải vâng lời - Ambroadin thầm thì.
- Vâng, bà cứ vâng lời. Dù người ta có nói gì đi nữa, chúng tôi vẫn không
phải là những kẻ lợi dụng sự cưỡng bức trong một hoàn cảnh ngẫu nhiên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.