TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3435

Nàng lật xem vải vóc, quần áo. Một mùi thơm ngây ngất toát ra, mùi thơm
đã từng làm Angielic kinh ngạc ngay từ khi bà công tước vừa đặt chân lên
bãi biển.
Một khoảnh khắc kỳ lạ, ngoài thời gian, không gian... nàng vừa nghĩ tới
cảm giác ấy vừa rùng mình. Ý nghĩ vô hình của nó là gì?
Người đàn bà bị đắm tàu này lấy đâu ra tất cả những chiếc áo dài này?...
Hòm xiểng đầy ắp. Tặng vật của những người chiêm ngưỡng, của Perắc?..
Một nỗi đau đột ngột bóp nghẹt trái tim nàng. Nhưng nàng không dám nghĩ
xa hơn.
Nàng tiếp tục tìm kiếm nhưng không tìm thấy gì có thể soi sáng cho mình.
Bỗng nhiên từ túi một chiếc áo dài rơi ra một bức thư. Thư viết trên nhiều
trang. Angielic nhặt lấy và nhận ra ngay: bức thư của cha đờ Vecnông.

Chương 8:


Lá thư ấy đã rơi vào tay bà công tước đờ Môđribua như thế nào? Phải
chăng bà ta đã cho đuổi theo thằng bé và giết chết thằng bé người Thụy
Điển, người mang theo bức thư của ông giáo sĩ dòng Tên? Vì sao bà ta cố
giữ bức thư trong mình? Những dòng chữ mà trước đây Angielic chưa kịp
đọc hết mang một điều bí mật cực kỳ quan trọng sao?
Lúc bấy giờ, vì quá xúc động ngày từ những dòng chữ đầu tiên, nàng đã
không tiếp tục đọc được và đặt lá thư trên bàn, và đúng lúc đó, Ambroadin
bước vào phòng và đứa bé mang thư bỏ trốn. Về sau nàng đã từng ân hận
biết bao về sự xúc động bột phát khiến nàng không nắm được toàn bộ nội
dung thư, có thể nội dung ấy quyết định số mệnh của tất cả mọi người.
Một trong những lý do giục giã nàng tìm cách gặp lại ngay Perắc, chứ
không chờ anh ở Gunxbôrô, chính là nỗi ám ảnh về bức thư bị mất ấy, bức
thư hình như lên án nàng một cách nguy hiểm và quyết liệt và có thể đến
tay người nhận là Cha Đoócgiơvan trước vợ chồng nàng chưa thể lập kế
hoạch chống lại những lời vu cáo khủng khiếp đến thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.