TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1075

"Ai mà chẳng nhận ra tiếng chân của ông nhà? Tiếng chân người què vĩ đại
của xứ Lănggơđốc. Tôi châm đèn, và khi tôi đến chỗ ngoặt ở hành lang,
ông nhà đang đứng đấy tựa vào vách của nhà thờ nhỏ. Ông quay lưng lại
phía tôi... Tôi nhận ra ông nhà như một con chó nhận ra chủ nó, nhưng
không nhìn thấy mặt ông. Ông đeo mặt nạ. Thình lình ông biến vào trong
rừng và tôi không trông thấy ông nữa..."
Angielic đã chạy trốn trong cơn kinh hoàng. Nàng không muốn nghe câu
chuyện dớ dẩn của lão già, cứ cho rằng lão đã trông thấy Madaranh.
Nàng ngồi dậy trên giường và lắc chuông một cách nóng nảy. Giênni cô hầu
nhỏ tóc đỏ thay cho Therese bước vào. Ả khịt mũi tỏ vẻ nghi ngờ và khó
chịu về mùi khói thuốc mà Đêgê đã để lại, và hỏi bà lớn cần gì.
- Đi tìm ông lão bộc ngay... tên lão là gì? ... À, đúng rồi, Patcalâu... lão
Patcalâu.
Cô hầu nhíu mày:
- Mày biết quá đi chứ - Angielic nói - cái ông lão vẫn kéo nước
giếng và mang củi vào nhà ấy.
Giênni nhìn nàng với vẻ nhẫn nhục của một kẻ không hiểu gì nhưng định
tâm sẽ hoàn thành phận sự. Mấy phút sau ả tới trở lại báo tin lão Patcalâu
đã chết từ 2 năm nay rồi.
- Chết rồi? - Angielic lặp lại-Chết rồi, trời ơi, kinh khủng quá.
Giênni không hiểu vì sao bà chủ lại xúc động đến thế khi nói đến một sự
kiện mà hai năm trước bà toàn toàn không để ý đến, Angielic giữ Giênni lại
giúp nàng mặc áo quần. Nàng cử động như một cái máy. Vậy là ông lão
đáng thương đã chết và mang theo điều bí mật xuống mồ. Dạo ấy nàng bận
ở Triều đình và thậm chí không đến được để nắm bàn tay người lão bộc
trung thành lúc lão lâm chung. Giờ đây nàng phải trả giá đắt về việc lơ là
phận sự đó. Những lời của lão hằn vào ký ức của nàng bằng những dòng
chữ lửa: "Ông nhà đang tựa vào cửa nhà thờ nhỏ..."


- -- -- -- -- -- -- --

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.