TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 2134

của biển đã mất vẻ đắng ngắt. Angielic ngửi thấy có mùi hương thơm của
tình yêu, hương thơm của cảnh đoàn tụ. Tuy vậy, không phải nàng không có
một chút nghi ngai.
Tuy trong đáy lòng nàng vang lên những tiếng nói thiết tha, chưa có tiếng
nào thoát ra lời.
Chàng nghĩ gì về sự im lặng ấy, về sự ngượng nghịu của nàng?
- Chà! Perắc bảo nàng - Nói riêng với em thôi nhé, em thân yên, em chẳng
tiến bộ gì về tình yêu kể từ thời ở trường học vui cả.
Angielic bật cười: Perắc cứ chê mình vụng về trong yêu đương như thế còn
hơn là chê trách những tiến bộ của mình!
Nàng ra vẻ ngượng nghịu:
- Em biết. Anh sẽ còn phải dạy cho em
học lại nhiều điều, ngài quý tộc của em. Xa anh, em có sống thật đâu, em
chỉ sống sót thôi. Hai cái không giống nhau...
- Hừ! Anh không tin em hẳn đâu! Không sao! Cái em vừa nói là một lời
đẹp.
Chàng tiếp tục vuốt ve nàng:
- Thật có lỗi lớn nếu che giấu tấm thân đẹp này trong những quần áo xấu xí
như đứa ở. Anh sẽ sửa sai ngay.
Nàng nhìn ông đứng lên và đến tìm trong một cái rương một số quần áo,
đem ném xuống chân giường,
- Từ nay, em sẽ ăn mặc cho coi được.
- Anh bất công quá, Giôphrây - những quần áo như người ở mà em đang
mặc này - anh bảo thế mà - nó cũng có cái tốt chứ. Chả lẽ anh lại muốn em
ăn mặc như bà hoàng khi xuống tàu Gunxbôrô của anh, để cho bọn lính
long kỵ binh của Nhà vua bám theo à? Em đâu còn là nữ chủ của một
vương quốc?
Perắc lại nằm xuống cạnh nàng. Gối đầu cao lên một chút trên khuỷu tay vẻ
mơ mộng như một nhà thơ:
- Một vương quốc ư?... Nhưng anh có một vương quốc đấy. Nó mênh mông
... tuyệt vời. Tùy theo mùa, nó mặc những bộ quần áo bằng ngọc bích hay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.