TÌNH TRÊN ĐỈNH SẦU - Trang 15

Cung Thị Lan

Tình Trên Đỉnh Sầu

Chương Ba

Cô bé nhỏ trong chiếc áo đầm hồng thẫm, áo len hồng nhạt và vớ da cùng
màu áo len tung tăng nhảy nhót trước mặt người đàn bà, nói líu lo như chim
reo:
- Mẹ phải thưởng cho con! Phải thưởng cho con! Hôm nay con là sư phụ
toán. Nobody trong lớp con được A, chỉ có mình con!
Bà Kim Cúc đi sau, mỉm cười hỏi đùa:
- Thưởng cho Lisa cái gì? Roi hả?
Cô bé đứng khựng lại, nhíu mày:
- Roi? Ứ ừ! Mẹ ngạo con! Ghét mẹ!
Bà Kim Cúc đang ho nhưng cười mỉm một cách hạnh phúc. Bà không cần
biết là bà sẽ phải thưởng cái gì cho đứa bé này nhưng bà sẵn sàng cho nó
tất cả những gì trên đời mà nó muốn bởi vì trong tim bà tất cả cử chỉ, điệu
bộ, giọng nói, chữ dùng của nó đều đáng được yêu, đáng được cưng và
đáng được quý. Bà yêu làm sao những sợi tóc mịn mượt bay bay trong gió
của nó khi nó xoay tròn người vòng theo những bước chân tinh nghịch uốn
éo, yêu đôi môi đỏ tươi như đóa hồng thắm sương mai chúm chím nói cười,
yêu đôi má đỏ hồng trên làn da trắng mịn và nhất là yêu những từ tiếng Việt
bắt chước từ những bộ phim kiếm hiệp Tàu, những chữ dùng pha trộn Mỹ
lẫn việt và giọng nói hơi hơi giống người dân tộc thiểu số Việt của nó.
Trong tim bà, hơn tất cả ngọc ngà châu báu trên thế gian Lisa là đứa con
gái đẹp từ ngoại diện đến tâm hồn mà bà không bao giờ nghĩ là có được sau
khi đứa con gái thứ của bà, cô Loan, đã tám tuổi.
- Con được điểm A môn toán. Mẹ có nghe con không vậy? Lisa nói như
hét. Tiếng của nó vang xa tận đến những căn nhà dưới chân đồi.
- Có nghe! Nhưng con gái lớn mà còn bắt mẹ xách túi đựng sách như vầy
có phải đáng bị roi không?
Lisa đến cạnh, lấy cái túi đựng sách khỏi cánh tay bà Kim Cúc rồi quàng
vào vai và nũng nịu nói:
- Tại mẹ thích xách hộ con đấy chứ! Con đâu muốn everybody cười con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.