TÌNH TRÊN ĐỈNH SẦU - Trang 256

ông đã lỡ tuôn lời xúc phạm với người đẹp thì ông phải hứng lấy hậu quả
nhìn cảnh cô “sang ngang” với người đàn ông không cùng ngôn ngữ. Ngày
ngày, càng oán trách thái độ bất nhã của mình, ông Hoàng càng cảm thấy
cắn rứt lương tâm nhiều hơn. Trong tâm trạng ăn năn ấy, ông đã dàn dựng
trong đầu bao nhiêu cảnh “ngôn ngữ bất đồng”, cảnh xô xát, và đánh đập
giữa “người đàn ông có nước da trắng đỏ” và cô Hoa. Ông còn tưởng tượng
cảnh cô Hoa chạy trốn ra khỏi căn nhà ở giữa khu rừng hoang vắng, trộm
lấy chìa khóa xe, dẫn Tony lẻn vào chiếc xe nhưng không tài mở máy nên
đành thất thểu lang thang tìm đường trở về. Trong hình ảnh tưởng tượng,
ông thấy cô Hoa trở về với khuôn mặt tiều tụy, nước mắt dàn dụa, và áo
quần xốc xếch, còn thằng bé Tony thì ốm o, phờ phạc, và áo quần lấm láp
chẳng kém gì mẹ. Rồi ông thấy cô Hoa năn nỉ, ỉ ôi và van xin ông tha thứ.
Ông đã làm eo một lúc mới tha lỗi cho cô. Kế đó ông hết lòng bày tỏ lòng
yêu thương của mình bằng những việc thường làm trước đây như tắm rửa
cho cả hai mẹ con, gọi đặt thức ăn đến tận nhà, đút thức ăn cho hai mẹ con,
lo cho Tony ngủ rồi đưa cô trở lại con đường tình ái xưa để đền bù cho
nhau cho những tháng ngày xa vắng.
Mặc cho những hình ảnh tưởng tượng của ông Hoàng ươm trồng và
bồi đắp mỗi ngày ngập đến cái trần nhà của căn phòng khách, cô Hoa và
thằng bé Tony vẫn biệt tăm, biệt tích. Cùng với những hình ảnh tưởng
tượng trong tâm trí, những bức hình trưng trong nhà luôn khơi lại vết
thương trong lòng khi ông nhìn thấy đôi môi tròn đầy và ướt đỏ của cô
Hoa và khuôn mặt mũm mĩm ngây thơ của bé Tony. Trong niềm đau
thương còn rơi rớt sau những tháng ngày chầm chậm trôi qua, có đôi lúc
ông chợt nhớ đến thời gian êm đềm khi chung sống với bà Kim Cúc và ba
đứa con của ông. Đến lúc ấy, ông cảm nhận được cảm giác cô đơn của
mình, cũng như của bà Kim Cúc khi ông đoạn tuyệt tình vợ chồng với bà
trước đây. Mặc dầu vậy, ông chỉ nuôi hy vọng sự trở về của mẹ con cô Hoa
để ông có thể tiếp tục trả lời hùng hồn cho cái quyết định chia tay với người
vợ trước của ông và để thỏa mãn những đau đớn vẫn còn đang ngự trị tâm
hồn của ông.
Buổi chiều hôm ấy, nỗi sầu bi của ông Hoàng được vơi bớt phần nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.