TÌNH YÊU ĐẾN MUỘN - Trang 147

Tóc nàng xoã quanh như một vầng hào quang bằng đồng. Thân thể mảnh
mai phơi bày trước mắt chàng, là của chàng, dành cho chàng. Chàng cố ra
lệnh cho thân xác mình không hoàn thành ngay nhiệm vụ, mà phải thật từ
từ - thực hiện từng thao tác bằng sự cẩn thận. Chàng vuốt mớ tóc mai trước
trán và mỉm cười khi nàng xoay nghiêng mặt áp vào lòng bàn tay chàng và
khép thêm vùng kín vào với chàng.

“Bây giờ ai mới là kẻ thiếu kiên nhẫn đây?”, chàng thì thầm, khi hạ thấp
miệng xuống một bên đầu vú của nàng.

Chàng ngậm đầu vú hồng của nàng và xoắn lưỡi vào nó trước khi cắn nhẹ.
Nàng thở dài và run rẩy bên dưới chàng, khiến chàng phải kìm nén một lần
nữa, để tập trung trêu chọc nàng thêm chút ít, ở mức nàng có thể chịu dựng
được.

Một tay của chàng vuốt dọc đùi, lên tới hông rồi xuống khu vực đàn bà của
nàng. Những ngón tay của chàng làm rối mớ lông mu sẫm màu giữa cơ thể
nàng. Đồng thời chàng cảm nhận được sức nóng lan tỏa bên trong nàng.
Ngón tay chàng ấn sâu hơn nữa và ướt rượt vì cơn khao khát của nàng,
động tác đó làm nàng giật nảy lên dưới chàng như có dòng điện hàng ngàn
vol chạy dọc cơ thể. Chàng buông lỏng ngón tay bên trong sự ẩm ướt của
nàng. Nàng xoắn lấy chàng, rất chặt, chặt nữa. Chàng gần như không thể
chịu nổi nữa.

Chàng rút tay ra, liếm láp hai đầu vú nàng thêm lần nữa, rồi kéo dài cho
đến khi chính chàng cũng không chịu nổi nữa. Đặt dương vật của chàng
giữa cửa mình của nàng, chàng đan tay vào với nàng, nhấc hai cánh tay
nàng lên và đặt bàn tay của cả hai người ở hai bên gương mặt tuyệt đẹp của
nàng.

Nàng cong hông lên về phía chàng, hai chân dạng ra, hai đầu gối mở rộng.

“Reynard, làm ơn. Đừng bắt em đợi”, nàng van vỉ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.