TÌNH YÊU ĐẾN MUỘN - Trang 69

Giờ thì nàng đã làm nhiều hơn cả việc ngó ngàng, và bằng một cách nào
đó, ngoại trừ việc nói thẳng sự thật, Rina sẽ phải tiếp tục và ngăn những nụ
hôn giống như đêm qua xảy ra một lần nữa. Nếu tiếp tục, Rina biết nàng sẽ
không bao giờ có thể tha thứ cho mình.

Nàng cúi xuống bồn rửa, vỗ nước lạnh lên mặt, chà xát da mặt cho tới khi
hai gò má ửng đỏ. Nàng với lấy chiếc khăn tắm lau khô trước khi nhìn lại
mình trong gương lần nữa. Thật tệ! Trông nàng mệt mỏi, giống như khi vừa
tỉnh dậy vậy. Nàng cảm thấy ghê tởm chính mình.

Tiếng chuông điện thoại trong ngôi nhà gỗ vang lên khiến nàng chú ý. Làm
ơn hãy là Sara gọi đến để đưa nàng thoát khỏi bể khổ. Nàng thầm cầu
nguyện.

“Xin chào”, nàng bắt máy, nâng chiếc tai nghe như đồ cổ để ở bảo tàng lên.

“Chào buổi sáng, em thân yêu”.

Giọng của Rey tràn sang từ bên kia đầu dây, ấm áp, ngọt ngào như một cốc
sô-cô-la đặc nóng béo ngậy. Lập tức nàng cảm thấy mọi dây thần kinh
trong cơ thể mình phản ứng và khao khát vì âm thanh tuyệt diệu ấy - như
thể giọng nói của chàng vượt qua đường dây điện thoại và chạm đến làn da
của nàng.

Ngực nàng căng lên ép sát vào lớp áo T-shirt cũ nàng vẫn mặc để đi ngủ
hằng đêm. Cơ thể nàng nóng rực lên như có ngọn lửa đang lan tỏa và nàng
thấy khát khủng khiếp, cứ như tất cả nước lạnh trên thế giới cũng không thể
đáp ứng nổi.

“Anh tin đêm qua em đã ngủ rất ngon”, Rey tiếp tục, hoàn toàn không biết
những phản ứng của cơ thể nàng. “Anh nghĩ có thể em muốn đi thăm thú
quanh đảo hôm nay. Có lẽ là vào lúc chiều muộn chăng?”

Rina cố tập trung những suy nghĩ lởn vởn, ép chúng thành ngôn ngữ bật ra
trên đôi môi khô rang và cứng ngắc của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.