TÌNH YÊU PHÙ THỦY - Trang 130

đau, nhưng không thể xác định được là đau ở đâu. Chắc hẳn là bệnh cuồng
loạn. Người thầy thuốc bảo cô là ông có thể chữa khỏi cho cô bằng cách áp
một miếng sắt nung đỏ vào vai cô. Cô gái chấp nhận cách chữa ấy, nhắm
mắt và quay mặt đi rồi kêu lên một tiếng hấp hối khi người thầy thuốc đặt
lên vai cô một… chiếc đũa bằng thuỷ tinh nhúng vào nước lạnh! "Bây giờ
cô sẽ thấy tốt hơn", người thầy thuốc nói. "Đúng như vậy”, cô gái trả lời.
"Nhưng cái đó rất là khủng khiếp”. Và cánh tay của cô sưng lên, có một vết
bỏng đúng ở chỗ chiếc đũa thuỷ tinh chạm vào.
- Cô gái có khỏi bệnh không? - Despard quan tâm hỏi.
- Có. Người ta chỉ còn việc chữa vết bỏng trên vai cô ấy. Bản thân ông thầy
thuốc cũng phải ngạc nhiên.
- Tôi nghi ngờ. Tại sao cậu lại vội vàng dự cuộc lễ tối hôm qua?
Tôi nhún vai.
- Những người đàn bà đó kích thích sự tò mò của tôi. Tôi muốn biết họ có
thể làm được cái gì.
Despard không căn vặn tôi nữa, nhưng tôi biết rằng ông không tin tôi.

* * *
Tôi đến nhà cha xứ. Cửa mở nhưng nhà vắng người. Tôi vào một phòng
nhỏ có đặt máy điện thoại và gọi Ginger.
Cô trả lời tôi sau một lúc, tôi thấy hình như thế.
- Allô?
- Ginger.
- Ồ! Anh đấy à? Có cái gì đã xảy ra thế?
- Cô có khoẻ không?
- Chắc chắn là khoẻ. Tại sao tôi lại không khỏe?
Một sự an ủi lớn lan trong người tôi. Tại sao trong một lúc nào đó tôi lại
tưởng một loạt những trò hề đó lại có thể làm hại đến một người thăng bằng
như Ginger.
- Tôi... tôi nghĩ cô đã có thể bị một cơn ác mộng - Tôi nói khá bi ai.
- Này, không đâu. Tôi đợi bị như thế, nhưng đơn giản là tôi chỉ bị thức giấc
hai lần và tự hỏi là có chuyện gì lạ lùng xảy ra đối với mình không. Tôi rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.