TÔI LÀ ĐẠO SĨ - Trang 251

TÔI LÀ ĐẠO SĨ

Nguyễn Điệp

www.dtv-ebook.com

Quyển 4

Chương 10: Nguyên Nhân

Có thể gọi đến nhiều hồn ma thế sao? Làm cách nào chứ? Tôi thật sự

cảm thấy khó hiểu về những gì đang diễn ra, nhưng hiện tại đó lại là sự thật
trước mặt tôi. Tôi mở máy tính của cậu bé ra, thử tìm kiếm chút tư liệu, chỉ
là chơi game, nhắn tin chat chít với bạn bè bình thường thôi mà...

- Vụ lày thực sự quá lan giải rồi đây!

Xao Jin thở dài lên tiếng, tôi im lặng không nói gì vì thực sự bản thân

tôi cũng cảm thấy hoang mang với vụ việc lần này. Nhưng rồi có lẽ trời
cũng không phụ lòng người... Có lẽ mọi giải đáp từ đây mà ra, tôi chỉ vào
màn hình máy tính rồi đăm chiêu hỏi tên người tàu:

- Có khi nào... là do đây mà ra không?

Xao Jin nhìn vào màn hình, rồi hắn trợn tròn mắt ngạc nhiên lên tiếng:

- Sao nhiều ảnh người chết quá vậy? Cái gì lữa đây? Cmt a men để

người chết yên nghỉ? Không nike xui xẻo 10 lăm?

Tôi nhìn về phía người bệnh rồi cười một cách mỉa mai:

- Một thằng trẻ trâu lấy ảnh người chết ra câu like! Hỏi sao mà không

bị vong hồn người ta ám cho!

Tên người tàu nhăn mặt gằn giọng tỏ vẻ tức giận:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.