TÔI LÀ ĐẠO SĨ - Trang 338

TÔI LÀ ĐẠO SĨ

Nguyễn Điệp

www.dtv-ebook.com

Quyển 5

Chương 17: Kẻ Lạ Mặt

Âm thanh vang lên khiến chúng tôi giật mình sửng sốt, từ trong màn

đêm sâu thẳm, một bóng người quen thuộc dần dần hiện ra.

Hắn lạnh lùng đưa mắt nhìn về phía chúng tôi rồi khẽ nhếch mép nói

tiếp:

- Các người thông minh hơn ta tưởng đấy! Vậy là bí mật đền cô bốn

cuối cùng cũng có người phá giải...!

Cô bốn ôm chặt nàng rồi nhìn về phía kẻ mới xuất hiện với vẻ mặt đau

khổ:

- Anh cả! Em xin anh...! Hãy tha cho con em...! Đừng bắt nó có số

phận giống như em...!

Thầy Toàn nhắm mắt rồi thở dài lắc đầu:

- Đến bây giờ cô vẫn chưa hiểu nỗi khổ của anh sao? Anh làm thế đâu

phải là vì lợi ích riêng...! Cô nên nhớ sự hi sinh của cô 20 năm qua và sự hi
sinh của con gái cô trong 20 năm tiếp theo chính là để bảo vệ đất nước này!
Cô hiểu không?

Người đàn bà im lặng không nói lên lời, cô chỉ biết sờ lên mặt con gái

mình rồi lã chã nước mắt lên tiếng:

- Mẹ xin lỗi...!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.