TÔI LÀ ĐẠO SĨ - Trang 136

kinh dịch gì đó nghe rất kì dị. Rồi hắn ném thứ bột gì đó lên tấm vải trắng.

Trên tấm vải trắng bỗng xuất hiện dấu chân quỷ rất to, Dấu bàn chân 6

ngón có móng sắc nhọn... Từ từ các dấu chân hiện lên tiến chậm rãi về phía
tôi... càng ngày càng đến gần hơn...

Giờ chết gần điểm trong cuộc đời còn lưu luyến gì hơn... Mẹ già đơn

côi lúc tuổi già... Tri kỉ khóc than kẻ bạc mệnh... Liệu bước chân vào con
đường làm đạo sĩ là một sai lầm lớn... Tôi không suy nghĩ gì nhiều nữa...
Chỉ chờ đợi cái chết đang đến gần mà thôi...

Vút....! Một cái gì đó vừa lóe qua tỏa ánh sáng chói lòa, dây trói sau

lưng tôi được ai đó cắt đứt... Một thứ gì đó đang ở trong lòng bàn tay tôi...
"Phá hồn kiếm"... Đúng là "Phá Hồn Kiếm" rồi...!

Chưa kịp vui mừng thì tôi bỗng có cảm giác không làm chủ được bản

thân... Như là cảm giác thỉnh một ai đó vậy...

Giọng nói ồm ồm tức giận lên tiếng:

- Ngươi là ai! Dám ở đây quậy phá nghi lễ nhập xác...!

Tôi cười mỉa nhìn về phía bức tượng:

- Atula vương... Trận chiến 1000 năm về trước người còn nhớ chứ...

Liên minh thiên địa nhân đối đầu với liên minh atula la sát...

Chúng ta từng cạn chén kết làm huynh đệ thề là đánh sập phủ đế thích

thiên... Nhưng rồi chỉ vì lời hứa phong thần của thiên giới mà ngươi đâm
sau lưng ta... khiến ta chết không toàn thây...!

Atula vương lộ rõ vẻ kinh ngạc:

- Phải chăng người là...! Không thể nào...!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.