Phút giây cuối trong đầu, vẫn không nói nên lời
Vẫn xa cách phương trời, uất hờn nghẹn tim côi
Một đời ngăn đôi nhưng tình đầu làm sao vơi
Nên từ đó em buồn
Nên từ đó em buồn"
Trong lòng tôi bỗng dâng lên một nỗi buồn vô hạn, nhìn thấy ả lòng
tôi chợt nhớ về hồn ma cô gái chết oan tên trang... Một ma nữ bị lũ đạo sĩ
lợi dụng mà hóa thành lệ quỷ. Nhưng nếu hiện giờ mà siêu độ cho ả thì sẽ
rút dây động rừng, tôi suy nghĩ xem có cách nào vẹn cả đôi đường không...
Bỗng chợt nhớ ra mình có mang theo kính bát quái, tôi nhảy ra khỏi bụi cây
đưa mặt kính về phía lệ quỷ, áp tay ra sau kính rồi hô lớn:
- Khắc nhập..! Khắc nhập...!
Một lực hút cực mạnh đưa lình hồn lệ quỷ bay vào trong kính bát quái,
Tả tướng quân cũng nhảy ra khỏi bụi rồi nhìn tôi nói:
- Người bắt ả làm gì? Ả có lợi gì cho chúng ta?
Tôi nhìn y rồi khẽ mỉm cười:
- Yêu ma như các người thì không bao giờ hiểu được đâu...!
Chúng tôi lại tiếp tục đi về phía đỉnh ngọn núi, tên tôm đưa tôi đi về
phía một hang động nhỏ rồi quay lại nói:
- Chúng ta đến nơi rồi...! Đây là cổng sau vào trung giới...! Cổng
chính chắc chắn bọn hắc đạo sĩ đang canh gác cẩn mật nên chỉ có thể đi
cổng này thôi...!