TÔI LÀ ĐẠO SĨ - Trang 277

lành ít dữ nhiều rồi. Tôi xoa ngực cho đỡ đau rồi cố gắng gượng dậy, nhưng
nghĩ đi nghĩ lại thì hình như có gì đó thiếu sót, con thi tinh đực đang đánh
nhau với 2 người họ vậy con thi tinh cái đâu?

Tiếng gầm gừ sau lưng, làm gáy tôi bỗng nhiên rùng mình. Tôi nhanh

trí lộn một vòng sang ngang vừa kịp lúc tránh được 10 đầu ngón tay của
con thi tinh cái, nhìn chục lỗ sâu hoăm hoắm trên nền đất, vầng trán tôi toát
mồ hôi hột. May mà mình tránh kịp không thì đã ngắm gà khỏa thân rồi.

Tất nhiên là sau khi được chiêm ngưỡng sức mạnh của con thi tinh cái,

bản thân tôi chỉ biết chạy và chạy. Nhưng con hàng cấp boss này không còn
dễ chơi như mấy con crẹp lúc trước, dù tôi có chạy nhanh đến mấy thì nó
cũng nhảy nhanh hơn và chặn đường lùi của tôi.

Sau một hồi vần nhau như mèo đuổi chuột, bản thân tôi đã không còn

sức để chạy tiếp nữa. Nhưng tôi không thể đầu hàng dễ dàng như vậy được,
nắm chặt "phá hồn kiếm" trong tay, tôi nhăn mặt nhìn về con thi tinh cái rồi
gầm gừ hét lớn:

- Dồn tao vào đường cùng...? Tao hấp CMM!

Tôi lao thật nhanh đến con thi tinh cái rồi đâm mạnh " Phá Hồn Kiếm

" vào ngực nó.

- Phập....!

Tiếng vật nhọn xuyên qua cơ thể, đôi mắt tôi nhìn thẳng về phía ngực

con cương thi. Kiếm của tôi không thể đâm qua cơ thể mình đồng da sắt
của nó, vậy âm thanh lúc nãy từ đâu phát ra...?

Tôi cúi xuống nhìn lại bụng của mình, nó đang bị 5 đầu ngón tay của

con thi tinh cái đâm xuyên qua. Hàm răng của con thi tinh cái cắm phập
thẳng vào cổ của tôi, một dòng máu đỏ từ từ chảy ra và tôi biết chắc chắn
một điều:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.